Listen

Description

Hôm nay, một cái cây rất lớn, đẹp, phi thường và ý nghĩa đã xuất hiện trước mặt BapDada. Cái cây rất đẹp, có nhiều cành nhánh. Một số cành thì nhỏ, còn một số cành lại to. Một số cành khẳng khiu, còn một số cành lại mập mạp. Có rất nhiều con chim đẹp sặc sỡ trên cái cây ấy. Mỗi con chim lại đậu trên một cành khác nhau. Vì có nhiều chim chóc nên cái cây trông đẹp hơn hẳn. Một số con chim còn bay đến đậu trên ngón tay của BapDada. Một số con đến đậu trên vai, còn một số con chỉ bay lòng vòng. Một số con đậu ở tít xa, chỉ gặp Baba qua ánh mắt và thấy thế là đủ hạnh phúc rồi. Chúng vui sướng ngắm nhìn những con chim khác đến gặp Baba. Bản thân chúng thì không đến gần. Chứng kiến cảnh tượng ấy, Brahma Baba mỉm cười, vỗ tay và bắt đầu gọi tất cả các con chim bay đến với mình. Baba ngọt ngào mời mọc tất cả các con chim bay đến. Người nói “Lại đây nào các con, lại đây nào”. Thế mà đến tận lúc ấy rồi một số con chim vẫn không chịu đến. Mặc dù chúng có cánh và đang đập cánh đấy, nhưng chúng vẫn bấu vào cành cây chặt đến nỗi chúng không thể bay đến gần. Chuyện gì xảy ra thế? Mặc dù chúng muốn đấy nhưng chúng không thể bay. Chúng bắt đầu gọi “Baba, Baba” đầy yêu thương và nói điều gì đó. Chúng nói gì? Chúng nói “Hãy làm cho chúng con bay lên! Hãy làm cho chúng con bay lên!”. Rồi chúng nói thêm “Giải thoát cho chúng con với”. BapDada ôn tồn bảo “Thay vì nói thế, con chỉ cần buông ra và trở nên tự do thôi”.

Nhưng trong số những con chim ấy, có một vài con rất tinh ranh, còn số khác thì lại yếu. Mặc dù chúng muốn trải nghiệm tình đồng hành của Cha đấy, nhưng chúng lại không muốn rời cành. Những con chim tinh ranh cứ muốn có cả hai. Con nào yếu và ngây ngô thì muốn được tự do, nhưng lại không biết cách làm sao để được tự do như thế. Những con chim ngây ngô, trong sự ngây ngô của mình, thậm chí không hề nhận ra rằng chúng cần phải buông rời. Nhìn thấy những con chim này, BapDada nói đi nói lại với chúng rằng hãy buông rời và trở nên tự do. Thế nhưng lũ chim cứ tiếp tục lảm nhảm bằng thứ ngôn ngữ riêng của chúng. BapDada đã chỉ cho chúng biết cách phải làm gì nhưng chúng chỉ hơi buông lỏng khỏi cành một tí rồi lại bấu chặt cành. Thế nên chúng cứ tiếp tục kêu cầu. Mặc dù chúng vẫn nói đấy, nhưng chúng không thể trở thành những chú chim bay. Chúng không thể trải nghiệm cuộc gặp với Cha. Chúng không thể trải nghiệm cuộc gặp gỡ gần gũi với Cha và dạo quanh thế giới, nghĩa là chúng không thể thực hiện chuyến đi dạo – là phục vụ thế giới vô hạn.

Giờ đây, mỗi con có thể tự hỏi lòng mình xem con đang ở đâu. Con đang đậu trên cành cây hay trên vai Baba? Hay con đang nhảy múa trên các ngón tay của Người? Hay con đang bay vòng quanh Baba? Con có tự biết bản thân mình không? Hãy tự hỏi lòng mình xem con đã làm cho bài học “Buông bỏ và trở nên tự do” vững vàng đến mức nào rồi? Con có luôn nhớ đến bài học “Buông bỏ và trở nên tự do” này không? Hay con chỉ có thể tự do khi người khác chịu buông tay? Hay con chỉ có thể tự do khi Baba giải phóng con thôi? Con không hấp thu bài học theo cách này đấy chứ? Con đang không bấu bàn chân trí tuệ của mình vào bất cứ cành nhánh nào đấy chứ? Con không đậu trên cành vì bản tính hay tâm ấn cũ của con đấy chứ, hay vì con thiếu một sức mạnh cụ thể nào đó, hoặc vì bị yếu sức? Con đã áp dụng bài học “Buông bỏ và trở nên tự do” trong mọi tình huống hay chưa? Nhờ bài học này mà Brahma Baba đã trở thành số một. Ông ấy buông bỏ ngay từ đầu, vì thế mà ông ấy trở nên tự do. Ông ấy chẳng bao giờ nghĩ rằng ông ấy sẽ chỉ tự do khi bạn đồng hành hay người thân giải phóng cho ông ấy. Ông ấy chẳng bao giờ nghĩ ông ấy sẽ tự do khi những người gây trở ngại không còn làm thế nữa. Hay ông ấy sẽ chỉ được tự do khi các kiểu tình huống, hoàn cảnh thay đổi. Ông ấy có bao giờ nghĩ như thế không? Bản thân ông ấy không ngừng làm cho bài học này trở nên vững vàng. Con có noi theo gương cha Brahma theo cách này không? Như thế được biết đến là trở thành người tiên phong như Arjuna...