Vẫn là câu hỏi muôn thuở: Tôi hay Chúng ta? Con người hiện đại đề cao khả năng phán đoán và lựa chọn của mỗi cá nhân, còn truyền thống chỉ là một đêm trường đầy rẫy mu muội và bạo tàn. Nhưng phải chăng, trần gian này là thế-giới-đỡ-tệ-nhất mà chúng ta có? Chúng ta nên cúi mình trước truyền thống vì nó đã được mài giũa qua thời gian để trở thành Công Cụ Tối Hậu của con người trước Cái Hỗn Mang Vô Tận; hay, như Nietzsche khuyên nhủ, nên trở thành những Siêu Nhân có khả năng sáng tạo ra những giá trị mới, và sống cuộc đời mới phù hợp với tư tưởng của riêng mình?
Nguồn tham khảo:
– 75% người trong độ tuổi 25-33 từng trải qua một cuộc khủng hoảng một phần tư cuộc đời;
– Vũ trụ (宇宙): Khắp hết không gian là Vũ, suốt hết thời gian là Trụ. Chỉ chung khoảng trời đất. Cũng chỉ khắp thế giới (Từ điển Nguyễn Quốc Hùng);
– Những cuốn sách được nhắc tới trong tập này:
- Thiêng & Phàm – Bản chất của tôn giáo (Mircea Eliade);
- Kappa (Akutagawa Ryūnosuke);
- Nhật ký kẻ cô đơn (Nozomi Kota).