Listen

Description

Cơn mưa rào

Truyện ngắn của Hoang Xan-uôn (Hàn Quốc)

Đã mấy ngày nay, mỗi khi đi học về thằng bé đều gặp con bé cháu gái ông Yun ngồi nghịch nước bên suối. Có lẽ ở Xê-un con bé chưa thấy suối bao giờ. Mỗi lần như vậy, nó lại đợi cho đến khi con bé rời khỏi bờ suối rồi mới đi tiếp. Thường thì con bé cũng sẽ ngừng trò chơi yêu thích của mình lại, đứng dậy đi về mỗi khi có người lội qua suối.

Một hôm, khi nó tới thì đã thấy con bé đang ngồi trên mấy bậc đá giữa suối chứ không nghịch bên bờ như mọi khi. Con bé khoát nước suối lên rửa mặt, cái gáy trắng xanh nổi trên nền áo len hồng. Rồi con bé lại chăm chú nhìn mặt nước. Chắc nó đang ngắm mình dưới suối. Bỗng nhiên nó đưa tay chộp mạnh xuống mặt nước. Có lẽ có con cá nhỏ nào đó vừa bơi qua mà cũng có thể nó làm vậy đơn giản chỉ vì nó thích. Cuối cùng, con bé nhặt lên một viên sỏi, nhẹ nhàng nhảy từng bước qua các bậc đá. Khi đã sang bên kia suối, nó quay lại gọi to: “Này, bạn gì ơi!” Viên sỏi bay về phía thằng bé. Con bé lúc lắc búi tóc hoe vàng chạy vào con đường xuyên qua bãi sậy. Ngọn sậy lấp lánh trong cái nắng chiều thu trong trẻo; mái tóc con gái tung tăng trong nắng chiều rực rỡ, chẳng khác nào một cây sậy đang di chuyển giữa cánh đồng. Thằng bé đứng yên nhìn theo cho đến khi “cây sậy” ấy khuất hẳn khỏi tầm mắt. Bất chợt nó cúi xuống nhìn viên sỏi con bé vừa ném lại. Nước đã khô; thằng bé nhặt nó lên, bỏ vào túi. Từ đấy, thằng bé có thói quen mân mê viên sỏi trong túi.