Nghề giáo ở VN không khổ mấy. Về địa vị xã hội, giáo viên nói chung được tôn trọng cả trong và ngoài trường học; và nghề giáo được cho là một nghề “tốt” (dù chả biết dạy môn gì). Lí do là bởi sau khi hạ bệ Nho học, phe cách mạng vẫn giữ lại một số giá trị của ý thức hệ cũ, ví dụ như “Trung – Hiếu” (Trung với Đảng, hiếu với dân). “Tôn sư trọng đạo” cũng được chọn vào hệ giá trị mới; và lý tưởng tôn thờ ba đấng “Vua, Cha, và Thầy” của Nho giáo vẫn được giữ lại qua câu “Mùng 1 Tết cha, mùng 2 Tết mẹ, mùng 3 Tết thầy”. Và cứ thế, ý tưởng “tôn sư trọng đạo” được lặp lại nhiều đến mức chúng ta không nghi ngờ gì nó nữa, mặc cho bối cảnh đã khác nhiều rồi.