Listen

Description

Send us a text

NGƯỜI GỬI:  Levents

Em xin chào thầy 5 thân thương và anh chị. Theo dõi thầy 5 từ 2019 đến giờ mà giờ em mới viết thư tâm sự với thầy

Em năm nay 21 tuổi, là sinh viên Y3 của tỉnh X. Em sống trong một gia đình rất nghèo khi mà cha và mẹ đều trên 50 tuổi rồi, làm nghề bán buôn, bấp bênh lắm. Em đoán thu nhập 1 tháng của cha mẹ chưa đến được 8 triệu, mà lại phải nuôi 2 đứa con học Y là em và đứa em gái năm nay lên năm nhất. Thầy biết đó, học phí của trường Y rất đắt, hai anh em cộng lại 1 năm phải hơn 100 triệu chưa tính các chi phí khác. Nên để học thì cha mẹ phải vay tiền từ ngân hàng và trả lãi hằng tháng. Thấy hoàn cảnh khó khăn như vậy, em đã phải đi ra làm thêm hầu như mỗi ngày để có tiền tự trang trải cuộc sống, đỡ cho cha mẹ được phần nào.

Nhiều khi em thấy tủi thân lắm, mình đường đường là học Y, cũng có kỳ có học bổng nên cũng được coi là giỏi trong lớp. Mà phải ra đi làm thêm, đi chạy bàn. Làm mình mất thời gian, mất sức lực – 2 thứ đặc quyền của tuổi trẻ.  Ăn uống thì bữa đực bữa cái vì ăn cái gì khi mà một ngày chỉ có 50k cho tất cả chi phí sinh hoạt. Em lại luôn phải gồng lên với gia đình là mình ổn vì em biết ở nhà quá khó khăn để giúp đỡ em, nhiều khi em còn gửi tiền về cho em gái, cho mẹ. Bao nhiêu gánh nặng cứ vậy mà dồn lên đôi vai của thằng con trai với chỉ số BMI vỏn vẹn 19 kg/m2 haha. Tới mức nhiều khi trong đầu em cứ vang vang lên câu nói :

“ Sao mà mấy đứa bạn của mình, sao mà nó sướng mà mình khổ thế? Trong khi mình học giỏi hơn nó, siêng năng hơn nó, tử tế hơn nó. Mà sao tụi nó vẫn sướng hơn mình, nhìn tụi nó nhởn nhơ học, rồi chơi, rồi yêu, rồi thoải mái ngủ sau một tua trực đêm mà mình thèm “

 

Nhưng em nghĩ, đôi khi chính những cái khó khăn mới là cái khiến cuộc đời trở nên đáng sống, có khó khăn để sau này nhìn vào để rồi hạnh phúc, em cũng sẽ trở nên ngầu đời hơn, mạnh mẽ hơn nhờ nó.

Em đã có một cái nhìn về tương lai cho mình, và em biết mình sẽ vẫn còn phải chung sống với cô đơn, túng quẫn, với tuổi già của ba mẹ và 1 cục nợ to đùng khi ra trường, thậm chí là tệ hơn trong ít nhất là 8 – 10 năm nữa. Sẽ có những lúc mà chỉ muốn chửi tục để xả giận, nhưng em 

sẽ vẫn luôn giữ cho mình một trái tim trong sáng. 

Giờ nghĩ lại, trên đoạn hành trình này mà thiếu TSKD, TKCS hay TSBV bầu bạn, chắc khó đi và đi được đến bây giờ lắm haha. Em cảm ơn thầy và mọi người đã lắng nghe. Yêu cả nhà của mình.