NGƯỜI GỬI: Cá ko biết bơi
Em chào thầy và mọi người, cảm ơn thầy và mọi người đã giành thời gian đọc phần tâm sự này của em ạ.
Em là nữ, 27t. Ba mẹ em mất năm em 18t, sau khi ba mẹ mất thì em có sống cùng gia đình dì khoảng 3 năm rồi dọn ra ở riêng cho đến nay.
Người dì đó và các dì các cậu khác trong nhà đều thương em, nhưng suy nghĩ rất áp đặt và làm em mệt mỏi mỗi khi tiếp xúc. Dì luôn áp đặt suy nghĩ của bản thân lên em, luôn nghĩ cực đoan và bảo thủ. Ví dụ như từ nhỏ thì luôn nói em điệu quá chỉ có đi lấy chồng sớm, em mua gì mặc hay mua mỹ phẩm cũng nói em phung phí. Suốt 3 năm ở chung em mua đồ gì về là phải giấu dù là mua bằng tiền của em vì sợ bị nói. Em có 1 căn nhà do ba mẹ để lại, đang cho thuê, dì cũng luôn hỏi em cho thuê bao nhiêu, sao ko tăng giá, ngu, sao ko lấy lại về ở rồi bán buôn,...và luôn lo lắng em sẽ bán nhà, à mà trùng hợp là em quyết định bán nhà thật vì lý do cá nhân (em giấu người trong gia đình)
Thật sự em rất mệt mỏi, em rất trân trọng gia đình và ko muốn cãi qua cãi lại để ko nhìn mặt nhau nữa nhưng dì cứ liên tục nhắn như vậy với em. Em biết là có thương em đó, nhưng em ko cần người cứ xen vào chuyện của em và cứ khuyên những điều em ko cần như vậy. Em nên cư xử như thế nào trong trường hợp này ạ, nhà của em, tài sản của em nhưng em ko được tự quyết định, em phải giấu giếm và lén lút như người có tội ?