NGƯỜI GỬI: CON XIN PHÉP KHÔNG ĐỂ TÊN Ạ
Con xin mến chào thầy Năm và mọi người trong gia đình web5ngay. Con viết những dòng này mong thầy và mọi người có thể cho con một lời khuyên hữu ích với ạ!
CHÔNG CHÊNH TUỔI 17
Với độ tuổi 17 cũng không được coi là còn nhỏ nhưng cũng không đủ lớn để quyết định những sự lựa chọn hay là những suy nghĩ chính chắn. Cái độ tuổi mà người ta cho là cứng đầu bảo thủ và khó bảo cũng như là cố chấp...
Con là nữ và đang học lớp 12. Hiện tại thì con đang rất là phân vân và nhiều suy nghĩ khó có thể lựa chọn được mục tiêu hay là những kế hoạch tiếp theo sau khi thi tốt nghiệp xong con sẽ làm gì? Trong đầu con với nhiều suy nghĩ sau khi tốt nghiệp xong sẽ chọn học tiếp lên Đại Học hay Cao Đẳng, hay là đi Du học, hay là đi xuất khẩu lao động, hay là đi làm...
Với những lựa chọn đó nó cũng có những điều tốt và không tốt khi con lựa chọn những con đường trên. Việc học Đại Học hay học Cao Đẳng thì theo con tìm hiểu thì đó cũng là một con đường tốt nhất cho sau này, khi mà con chưa biết mình thích cái gì, mình giỏi việc gì... nhưng mà khi học như vậy cho dù sau con ra trường làm đúng nghành hay là trái nghành thì những kiến thức mà con học ở trường ĐH cũng giúp cho con có những suy nghĩ và những kiến thức nhất định nào đó cho tương lai sau này.
Con học ĐH thì con sẽ học ngành du lịch hoặc quản trị khánh sạn là nghành con thích nhưng 2 Bác lại không đồng ý mấy với việc con theo học nghành đó vì nghành Hướng dẫn viên du lịch con cũng chỉ có thể làm lúc còn trẻ và khi chưa lập gia đình sau này con có gia đình thì con không thể giành thời gian được nhiều cho ngành đó nữa...
Còn việc Du học thì đó là một vấn đề cũng rất nhiều biến cố: bme sẽ cho con học phí năm đầu còn lại sẽ là do con vừa học vừa làm để lấy tiền chi trả học phí cũng như ăn ở ( đó là những gì con nghĩ và làm sau khi du học) nhưng khi con nói điều đó với Bác ruột trong nhà thì bác lại không ủng hộ điều đó. Vì gia đình con không thể chi trả học phí cho con cả 4 năm được mà chỉ có thể chi trả cho con năm đầu mà thôi. Bác có bảo việc con suy nghĩ như vậy là không được, khi con sang một đất nước xa lạ ngôn ngữ còn hạn chế, thì con xin đi làm thêm cũng sẽ gặp nhiều khó khăn. Và khi con ở bên đó một mình việc con vừa đi học vừa đi làm để nuôi bản thân sẽ gặp rất nhiều áp lực về tiền bạc cho việc học cũng như ăn ở tại đó. Như vậy việc học hành của con cũng sẽ không hiệu quả, vì con phải vừa giành thời gian đi học, giành thời gian đi làm, thời gian ôn bài và học bài nữa điều này sẽ khiến con mệt mỏi và áp lực... Và rồi Bác lại bảo con đi theo hệ xuất khẩu lao động thì bác còn ủng hộ với đồng ý vì: con theo hệ xuất khẩu lao động thì con một ngày đi làm 8 tiếng thì những thời gian còn lại trong ngày con có thời gian cho việc học thêm các kỹ năng và giao tiếp của mình nhiều hơn. Và con sẽ được tiếp xúc với tiếng nói của họ nhiều hơn và việc nói cũng như chữ viết của con sẽ tốt hơn. Sau này con về nước thì con có thể học thêm một kỹ năng nào đó về giao tiếp rồi sẽ giúp con tốt hơn việc giao tiếp và con xin đi phiên dịch sẽ là lợi thế cho con.
Còn việc đi làm thì con thấy không ổn nhất, vì con chẳng biết con sẽ đi làm việc gì và con không có kỹ năng nào nổi bật hay giỏi về một lĩnh vực nào đó. Với tuổi 18 thì việc đi làm một công việc nào đó sẽ khá là vất vả và gặp nhiều chắc chở vì con chưa ra bên ngoài xã hội nhiều và cuộc sống đi làm sẽ cũng gặp rất nhiều chuyện như sự ganh ghét cùng công ty, việc nói xấu hay là người khác đẩy mình xuống dưới... và cũng rất nhiều chuyện sẽ xảy ra...
Việc này khiến con không thể đưa ra sự lựa chọn được cho bản thân mình sẽ đi học hay là đi làm. Vì khi con chưa xác định được mục tiêu thì con cũng chẳng thể nào mà có thể lên kế hoạch cho con đường tiếp theo của mìn