NGƯỜI GỬI: TRĂNG TÍM
Con chào cả nhà, con năm nay gần 21 tuổi.
Chỉ còn một năm nữa thôi là con tốt nghiệp đại học và chính thức bước vào đời. Con gọi vậy vì con nghĩ rằng đó là thời điểm mà con không thể cho phép mình tiếp tục phụ thuộc tài chính vào ba mẹ được nữa và cũng không còn ngồi trên ghế nhà trường nữa.
Dạo gần đây, con cảm thấy áp lực kinh khủng khi suy nghĩ về những hướng đi tiếp theo trong cuộc đời. Con học Tâm lý học, thành tích không quá xuất sắc nhưng cũng không tệ. Con tự cảm thấy rằng cái gì con cũng "tạt lên vỉa hè" có chút thành quả và rồi tịt luôn, chẳng thấy tăm hơi của con đâu nữa.
Nghiên cứu khoa học cũng có một bài được đăng lên hội thảo khoa học và sau đó con lặn luôn. Tiếng anh cũng chỉ ở mức bình bình. Tiếng Trung con cũng chỉ biết 1 chút, đủ nói vài câu. Điều gì con bắt đầu cũng rất tốt, có thành quả nhưng rồi con mãi không bứt phá được, con cứ bình bình như thế.
Đến khi gần ra trường, con tự hỏi liệu mình có thể làm được điều gì nhỉ? Con biết rằng những kiến thức trong ngành con chọn sẽ mang đến nhiều giá trị cho mọi người nhưng con cứ loay hoay mãi trong một mớ những ý tưởng và rồi cuối cùng con chẳng làm gì cả.
Con muốn làm bên mảng trị liệu nhưng con cần học lên thạc sĩ tâm lý lâm sàng. Tuy nhiên kinh tế gia đình không cho phép con học tiếp tục liền. Con dự định sẽ đi nước ngoài 1-2 năm đi làm kiếm tiền để phụ giúp gia đình và có tài chính ổn định để tiếp tục học lên thạc sĩ.
Con không biết con đường mình chọn có ổn không nữa, liệu có hướng đi nào tốt hơn không? người trong cuộc con khó lòng có thể thấy được tỏ tường.
Con mong rằng các cô chú, anh chị và thầy có thể cho con một vài lời khuyên để con có thể sáng suốt hơn cho lựa chọn sắp tới của cuộc đời mình, cũng như thoát khỏi cái vòng lặp "mọi thứ cứ bình bình" của con hiện tại.
Con cảm ơn cả nhà nhiều lắm. Chúc mọi người có một ngày an lành