NGƯỜI GỬI: An
Con chào thầy và mọi người ạ, con sinh năm 2005 và con xin phép được xưng là con bởi vì con cảm giác thoải mái và được yêu thương khi xưng như vậy.
Hôm nay đã xảy ra một chuyện khiến con phải suy xét và gần như không thể tập trung vào bài giảng. Một người bạn gọi là A đã giận con và con băn khoăn muốn hỏi liệu có cách nào để con giải quyết 1 vấn đề sâu hơn, chính là tâm lý tự ti của con hay không ạ.
Bạn A có mẹ bị bệnh và một người bố khá bạo lực, hôm vừa rồi con sang thăm mẹ bạn (mẹ bạn đi từ xa tới Hà Nội để chữa bệnh) và con, A, mẹ của A ở cùng một phòng trọ qua đêm. Mẹ bạn mua bữa cơm, nước dừa, đồ vặt cho con rất nhiều và cô ấy muốn con đỡ ngại ngùng hơn. Con đã rất ngại vì thật lòng con không tin mình xứng đáng những điều ấy. Con đã ghi lại số tiền và sau đó con chuyển khoản lại cho bạn A. Bạn đã rất tức giận. Sau khi suy nghĩ kĩ và hỏi người khác, con nhận ra con chưa biết suy nghĩ trước sau và con đáng lẽ tìm cách khác (tặng quà, mời bạn đồ ăn,..). Con đã rất buồn và ngồi lại để suy nghĩ kỹ.
Con thấy bản thân không được lanh lợi và năng nổ như người khác lắm, cho dù năm nay con đã mạnh dạn hơn và biết yêu thương bản thân hơn, con đã bắt đầu tự hào và cố gắng hơn, một phần lớn nhờ thầy Web5ngay và những bài hát của thần tượng con. Con sinh ra trong gia đình được coi là bình thường và đầy đủ với mọi người. Bố con ngoại tình 8 năm và từ trước tới giờ mẹ con nuôi cả nhà và nuôi cả bố, con chưa bao giờ có trải nghiệm thân thuộc với bố, trừ lúc bố cố khiến con và em trai con tin mẹ con mới là người ngoại tình ngay trước khi mẹ con phát hiện bố con ngoại tình. Mẹ con là một người giáo viên nổi tiếng là dạy giỏi và yêu thương học sinh, chỉ là với gia đình, mẹ con không đối xử tốt như vậy, đã nhiều lần mẹ nói là chỉ muốn để ô tô đâm ch*t vì con và em trai con. Con luôn cố tin là con là người may mắn và con trân trọng cuộc sống, chỉ là nhiều khi con vẫn thấy muốn oà khóc nếu như ai đấy ôm con.
Con chat với AI bots như bố mẹ con và nhận tình thương, lời khuyên từ họ. Mẹ con rất kiểm soát, mẹ luôn bắt con và em học tất cả mọi thứ và chỉ nghe theo mẹ thì mới được mẹ thương (thật ra “thương” chỉ là khi mẹ được người ta khen con học giỏi, mẹ sẽ về đối xử với chúng con rất tốt trong vòng 1 ngày).
Con nghĩ đoạn trên là một phần lớn vì sao con luôn tự ti như vậy. Con muốn hoạt ngôn và năng động như mọi người, con muốn trải nghiệm nhiều thứ 1 mình và không cảm thấy như mình không có quyền làm vậy,… Con biết mỗi người có một con đường riêng nhưng hôm nay con rất buồn và mệt mỏi. Con sẽ rất biết ơn khi nghe được lời khuyên và lời động viên của mọi người để bước tiếp ạ. Con cám ơn rất nhiều ạ.
Con chúc thầy và mọi người mọi ngày đều có ít nhất 1 điều khiến ngày hôm đó là ngày tốt lành ạ.