Listen

Description

Send us a text


NGƯỜI GỬI: HỎI CHẤM

Chào thầy và các bạn .

Em cuối năm nay 20 tuổi em cũng được ba mẹ đồng ý cho học đại học và phụ cấp và tiền ăn học nhưng vì muốn dư giả em cũng đi làm từ đầu năm 2 tới giờ nhưng trãi qua nhiều công việc mọi người đều chê và phàn nàn về em do em chậm chạp, nói chuyện , không chú ý tập trung , vụng về… và cuối cùng em buộc phải thôi việc tuy công việc của em là pg part time mõi tuần em đăng kí làm 1 job kéo dài khoảng 3 ngày cuối tuần nhưng sau đó có job em nhận 15 ngày hoặc giờ linh hoạt sau thời gian làm.

Một ngày em thường đứng 12 tiếng để kiếm đủ tiền ăn một tuần làm 3 ngày hoặc 2 ngày cuối tuần .Em thường hay bị chú ý nhiều hơn các bạn khác em cảm thấy vậy mặc dù em chả biết ai cả có thể do em cao và ốm nên dễ nhận diện . Và vì thế em bị để ý nhiều hơn . Và em càng nhận ra càng nhiều người khó chịu rồi cũng bị đuổi nhiều khoảng 3 lần em nên em hay khóc thật nhiều trên đường về em cảm thấy em làm tốt lắm mà cũng đi đúng giờ cố gắng bán hàng và nhiệt tình chỉ tại đôi lúc em không biết nên làm gì ở chỗ mới mẻ này chỗ nào em cũng chỉ tiếp xúc được vài lần rồi đổi chỗ khác..Vấn đề là em cũng không biết vì sao em lại cảm thấy mình làm gì cũng dễ bị thay thế và bị bắt lỗi vậy ai cũng nói môi trường toxic mà mọi người vẫn chọn làm tiếp .

Em là một đứa có cái tôi cao và khi bị đuổi nơi nào đó em cảm thấy ghét nơi đó lắm và sợ những người như vậy và em không dám làm nữa.

Một vấn đề nữa là do em ở kí túc xá của trường em đang học phòng 14 người nhưng hiện tại em cảm thấy quá mệt mõi và em cảm thấy kiệt sức khi gặp nhiều người đến vậy em ở cũng được gần 2 năm rồi mà em mấy nay luôn cảm thấy không muốn thân với mọi người nữa tại mọi người đều khác tính cách của em và em luôn cảm thấy tự ti và không thoải mái khi nói chuyện .

Tuy nhiên bên ngoài em vẫn có nhiều bạn làm chung có hay đi chơi chung hay bạn học cấp 3 , đại học bọn em vẫn liên lạc với nhau và thân nhau nữa . Mà không biết vì sao em cảm thấy một phòng 14 người em cảm thấy 1 mình em vẫn tốt hơn. Do ai nhỉ ???

Tiếp đến việc chi tiêu tiền bạc vô lí nên tháng nào cũng hết tiền mặc dù làm cũng dư nhiều nhiều mà em mua sắm ăn uống hay di chơi với bạn bè nên nó hết nhanh ghê . Có nhiều điều em kể nãy giờ khá dài nhưng nó chỉ có 1/10 cảm xúc trong đầu của em thôi. Từ lúc em đi làm lúc nào em cũng suy nghĩ rối tung lên nhiều việc như vậy .

Em thấy cuộc sống mọi người đơn giản ăn ngủ rồi học rồi chơi game bla bla.. còn em chỉ muốn học gì đó như tiếng anh giao tiếp, tập gym, đi làm có tiền sài, học kỹ năng mềm , tò mò tìm hiểu môn chuyên ngành như du lịch, làm gì đẻ tự do tài chính, cần học thêm tiếp thị như nào, đầu tư tiền như nào , bận đồ saoo cho đẹp, sao cho hết mụn … rất nhiều thứ em muốn làm mà sao em cảm thấy mình tham lam quá nhỉ . Còn em nhìn những người xung quanh phòng chỉ nằm phe phẩy cả ngày hoặc có bồ đi chơi em vân chưa hiểu vì sao 20 năm nay em vẫn chưa có bồ và cũng không có ai để ý tới có phải lại do em nữa không.

Em vẫn hay cười và vui vẻ hài hước mà tại sao thế nhỉ ? Em đang cố gắng phát triển tốt hơn mõi ngày mà tại sao nhỉ ? đúng là hàng vạn câu hỏi vì sao trong cái đầu của em hy vọng thầy không đâu đầu khi đọc hết tâm sự này . Em cảm ơn thầy nhá.