NGƯỜI GỬI: HEAVENLY
CÓ NÊN VÌ NGƯỜI KHÁC MÀ QUÊN BẢN THÂN MÌNH? SỐNG ÍCH KỶ MỘT CHÚT THÌ CÓ SAO KHÔNG?
Em chào thầy Năm và mọi người! Em luôn tự hỏi trong đầu hai câu hỏi trên và cũng kiếm thấy nhiều câu trả lời rồi nhưng chả câu nào làm em hài lòng cả.
Trước đây em từng sống cuộc sống vì người khác mà quên mất bản thân mình, ai nhờ gì cũng làm vì em không muốn nói "không" với bất cứ ai cả, em sợ làm người khác phật ý và buồn lòng lắm. Em luôn tự nhủ với bản thân là niềm hạnh phúc của người khác chính là niềm hạnh phúc của em (mỉa mai thay vì trên thực tế có thế đâu). Làm cho họ hạnh phúc xong (mà em cũng chẳng biết họ có hạnh phúc thật không nữa) thì em lại thấy lòng mình nặng trĩu, chẳng vui vẻ chút nào cả vì bản thân mệt rũ ra cả về thể xác lẫn tâm trí.
Em dốc hết lòng hết sức là vậy đó thế nhưng vẫn không thể làm "vui lòng" một số người trong cái vòng tròn quan hệ to bự mà em cố gắng xây dựng nên. Kết quả của việc đó là họ nghĩ em giả dối, em thực sự rất buồn, em đã rất cố gắng giúp đỡ mọi người rồi mà??? Hay em đã sai khi mong chờ điều gì đó ví dụ như một lời cảm ơn hay một nụ cười từ họ mỗi khi họ gặp em (cũng không cần là mỗi lần gặp đều phải cười, nhưng một câu chào hỏi cũng được).
Quay lại vấn đề chính, em vẫn chẳng thấy mình hạnh phúc thêm tí nào cả khi thấy người khác hạnh phúc. Thật sự là vì em đã giúp đỡ họ một cách giải dối nên kết quả em nhận được là sự không hạnh phúc? Nếu sự thật là thế thì em xấu xa quá nhỉ? Giả vờ làm người tốt trong khi bản thân là người xấu.
Gì thì gì mình cũng nên sống thật với bản thân mình đúng không ạ? Vậy từ nay em không nên giả vờ sống như người tốt nữa đúng không ạ?
Em cảm ơn thầy và mọi người đã dành thời gian cho em.