NGƯỜI GỬI: BÔNG NỔI
Em chàothầy, em chào mọi người.
E có nhiều trăn trở mong thầy và và mọi người cho e lời khuyên ạ.
E năm nay 23 tuổi, em vừa hoàn thành nghĩa vụ quân sự và vấn đề là e đang rất bức rức trong việc tìm hướng đi cuộc đời của mình.
E bắt đầu nghĩ học năm lớp 9 và vào thành phố, e làm rất nhiều công việc phổ thông khác nhau và nhiều năm như vậy e nhận ra rằng mình cần 1 nghề nghiệp để có thể đi đường dài và là nghề nuôi sống e sau này.
Rồi đến Khi e đi bộ độ xong 2 năm. Từ lúc nghĩ học đến khi đi bộ độ Khoảng 5 năm một cảm giác dằn vặt khó chịu 1 cảm giác e ko biết phải diễn tả sao cho đúng nữa e cảm thấy tội lỗi và e cảm thấy cuộc sống của e thật sự khó khăn bất lực.
Và E đã chon cho mình 1 nghề đó là nghề lập trình qua tết là e đi học, e chẳng biết gì về máy tính hay ngoại ngữ cả, e chọn nghề lập trình là vì e nghĩ mình cần có một cái nghề,và e nghĩ mình làm được mình sẽ đi đường dài và chỉ tập trung chỉ để cho nghề lập trình này thôi( e đã có coi rivew về nghề này và có người quen làm trong ngành giới thiệu về nghề cho e tham khảo) e mong thầy Cho e lời góp ý thêm về chỗ này
Gia đình e ko giàu và như 1 mình e tự lập luôn ‘mọi thứ’
E là một người hướng nội e rất hay suy nghĩ nhiều, trong cuộc sống cũng ko có nhiều bạn bè và em ko biết phải lấp nỗi cô độc này như thế nào nữa lúc nào mặt e cũng có vẽ u buồn
E nhiều khi e cũng thích sống 1 mình e cũng ko hi vọng có ai đó sẽ hiểu mình ngoài e cả.
* E mong thầy có thể hiểu và nói cho e biết nếu là thầy trong hoàn cảnh của em , thầy sẽ gì làm điều đúng đắng nhất. E cảm ơn ạ.
Lời cuối e xin cảm ơn thầy người chưa từng gặp mặt bao giờ, một người e từng ao ước được gặp mặt từ xa. Nhưng giờ e lai nghĩ là nếu biết hết về 1 một người không biết mình còn thương quý nhau như bây giờ không nữa. E chúc thầy luôn mạnh khỏe và vô cùng biết ơn vì những gì thầy đã làm và xin đừng dừng lại.