NGƯỜI GỬI: HELEN
Đầu tiên xin cám ơn Thầy 5 vì nhờ Thầy em đã thay đổi rất nhiều chỉ trong gần 8 tháng nay. Sau đây xin phép gọi là anh ạ, vì em hiểu anh cũng không muốn làm thầy ai cả.
Em là nữ, năm nay 28t, vừa kết hôn được 1 năm. Trước đây do ác cảm với con nít nên em quyết tâm dù có lấy chồng vẫn ko sinh con. Gần đây em ko còn ác cảm nữa, nhưng cũng chưa sẵn sàng. Em đã và đang rất buồn, thương, giận và khó hiểu khi thấy 2 chị họ của em quyết định sinh con trong hoàn cảnh kinh tế vô cùng thiếu thốn, để rồi cực kỳ áp lực chật vật; khi thấy bạn em sinh con mà tình cảm vợ chồng chưa đủ vững chắc, giờ đứng trước nguy cơ chồng ngoại tình mà con còn quá nhỏ; khi thấy 1 người bạn khác khó sinh, cầu trời cầu đất mong 1 đứa con, đến khi đậu thai lại hỏi "tiền đâu mà nuôi bây giờ"...
Em xin lỗi đã kể dài dòng, em chỉ vô cùng khó hiểu khi đứng trước hoàn cảnh như vậy, nhưng họ gặp em vẫn khuyên em là sinh con đi. Em thậm chí từng cản chị em vì chị đang ôm quá nhiều nợ ko có khả năng trả, nhưng cuối cùng vẫn sinh bé thứ 2, còn em chỉ biết ngậm ngùi cho chị mượn tiền vượt qua cơn khó khăn. Em nhìn cháu mình bị tăng động giảm chú ý (ADHD) mà ko dc quan tâm giáo dục đúng cách, giờ ba mẹ lại dồn sức lo cho bé thứ 2. Tuy gia đình chồng em từng bóng gió giục e sinh, chồng em là con 1, mẹ chồng và bà ngoại chồng rất mong cháu, em cũng biết bà ngoại ko có nhiều thời gian để chờ, em rất thương nhà chồng nhưng em vẫn kiên định quan tâm tới bản thân mình trước, em chỉ sinh khi em thực sự muốn sinh. Có lẽ lý do lớn nhất là vì em đã bị gia đình, đặc biệt là mẹ em, kèm cặp quá sát sao suốt 28 năm, em chỉ mới dc tự do 1 năm và em chưa muốn đánh đổi nó lấy 1 đứa trẻ. Em nghĩ tới trách nhiệm với 1 con người suốt 18 năm hoặc hơn là em lại sợ mình ko kham nổi.
Nhìn nhiều, đọc nhiều, và ko ít lần em khóc vì hoàn cảnh những bạn bị bạo hành, thậm chí ngay trên TSBV này, và bản thân em cũng phải tự chữa lành từ mối quan hệ mẹ-con của mình rất nhiều, nên em rất cẩn trọng khi nghĩ tới chuyện giáo dục trẻ em. Có lẽ sau này em sẽ mạnh mẽ hơn và muốn sinh con, nhưng nếu ngày đó ko tới, em cũng đã lớn tuổi, thì em mong nhận được lời khuyên của anh về cách thuyết phục gia đình. Em quyết định sẽ sống theo điều mình muốn, nhưng em thực sự ko biết cách đối mặt với gia đình và họ hàng ra sao. Em rất may mắn có chồng luôn ủng hộ mọi quyết định của em, nhưng chúng em cũng cùng bất lực khi nhắc đến việc nói chuyện với gia đình. Em từng nghe anh nói, muốn thuyết phục ai thì hãy nói ngôn ngữ của họ, nhưng em ko biết phải nói sao khi đứng ở mặt đối lập hoàn toàn với mong muốn người khác.
Em nghe TSBV rất nhiều, đã tìm thấy rất nhiều câu trả lời cho cuộc đời mình ở đây. Em mong có thể được nghe quan điểm của anh, vì đôi khi anh có những góc nhìn rất mới lạ khiến em ko ít lần ồ à. Đương nhiên em ko có ý làm anh áp lực, bất kể phản hồi của anh là gì, em đều biết ơn anh đã đọc tâm sự này và trân trọng điều đó, vì bây giờ xung quanh em ko có ai đồng cảm mà ko phán xét em cả.
Có nhiều lời tri ân em ko tiện viết ra hết vì quá dài. Dù sao cũng cám ơn anh 5 và team vì mọi điều mọi người đã làm bấy lâu nay ạ.
Helen