Listen

Description

Send us a text


NGƯỜI GỬI: JUST “BEE”

Chào anh Năm và mọi người.

Mình ở đây để kể tiếp câu chuyện của một năm trước (cho ai còn nhớ). Mình và người crush mà mình vốn không có ý định tiếp cận tình cờ có thêm nhiều cơ hội tiếp xúc. Những cơ hội đó đã tạo điều kiện để tình cảm trong mình lớn dần lên, mình chủ động tới gần và cảm nhận được cảm xúc tương đồng từ người ấy. Nhưng thật tiếc là tụi mình đã không thể thành đôi, thế nên tâm sự lần này đành là một tâm sự buồn vậy.

Có hai khoảnh khắc mà mình cảm thấy nỗi buồn nuốt chửng mình trong mối liên kết này, lần đầu khi chính mình phải nói ra rằng cả hai không nên gặp gỡ nữa, tiếp đến là lúc mình nhận ra bản thân đã bằng một cách vi tế âm thầm trách móc và đòi hỏi từ người ấy như thế nào. Mình viện cớ rằng mình không mong cầu gì nhiều, nhưng mình quên rằng đâu chỉ vật chất, thời gian mới là đối tượng của mong cầu. Bằng việc đòi hỏi người ta phải chọn mình bất chấp những trách nhiệm họ đang gồng gánh, chẳng phải mình cũng đang mong cầu sự quan tâm, ưu tiên đấy sao. Bản thân mình cũng vô cùng cố chấp với lối tư duy của bản thân, nhưng lại lặng lẽ phán xét khi người ta lựa chọn sống theo cách họ muốn. Rõ ràng là lòng rất đau nhưng vẫn thể hiện mình vui vẻ, chẳng sao để người ta không thương hại. Có lẽ kẻ ích kỷ mà tỏ vẻ cao thượng không ai khác ngoài chính mình.

Mình trải qua một quá trình tự chữa lành khá dài, dường như mình đã có chút tự mãn khi so sánh bản thân với những người xung quanh và cho rằng mình cũng ổn ổn, biết yêu và hiểu chính mình. Nhưng hóa ra suy nghĩ này cũng chính là một “con bò” (mượn cách nói của tác giả Camilo Cruz) âm thầm sinh trưởng trong não mình. Hành trình chữa lành và phát triển bản thân là hành trình cá nhân, những tiến bộ được căn cứ trên so sánh với bản thân trong quá khứ chứ không phải đi so với hành trình của người khác. Vốn dĩ mình cần không ngừng tự đặt câu hỏi và soi xét lại chính mình để không lạc lối trong những lời biện minh và thái độ của nạn nhân.

Nếu người ấy đọc được những dòng này, mình muốn gửi một lời xin lỗi, bởi những gánh nặng và nỗi buồn mà người mang vì mình. Trong mọi mối quan hệ, mình luôn ao ước sự tồn tại của bản thân ít nhiều mang đến tác động tích cực, vậy nên nếu có thể, mong người hãy thả trôi những tiếc nuối và muộn phiền.

“However far away

I will always love you

However long I stay

I will always love you

Whatever words I say

I will always love you”