NGƯỜI GỬI: TÈO 18 TUỔI CỘNG
Mến chào thầy và các anh chị em cô bác trong hội tri kỷ cảm xúc động. Sau nhiều ngày khóc trong lòng thì nay Tèo xin mạn phép được chia sẻ câu chuyện nho nhỏ cho cái trải nghiệm chưa đi hết của Tèo.
Số là sau bao nhiêu cố ghắng thì Tèo cũng được nhận vào 1 công ty tầm cỡ quốc tế (cỡ Grab và Uber chứ không đùa). Tèo được làm nhân viên văn phòng, sáng có xe chở đi chiều có xe chở về. Tháng lãnh đủ lương, không bao giờ trễ. Chế độ đãi ngộ thì tốt, đồng nghiệp thì đa số hoà đồng. Tèo được cái dễ thương nên sáng nào cũng có đứa đến bơm cho ít drama hít lấy hít để.
Ừ thì môi trường làm việc là tốt như thế nhưng mỗi tội công việc lại không phải là điểm mạnh của Tèo. Có vài điểm Tèo thấy không nên chia sẻ, ví như việc bất đồng quan điểm với sếp chẳng hạn. Cuộc sống cứ thế trôi qua. Dồn nén ngày qua ngày. Trong khi cái sở thích thì nó cứ khều khều bên cạnh: “ê, ê, làm cái này vui vè. Làm cái này đúng sở trường nè. Giàu thì không biết chứ mà đủ ăn thì chắc chắn”. Cứ thế cứ thế. Sau nhiều lần nghỉ chơi với ông sở thích để cày cuốc công việc và, cố ghắng hoàn thiện bản thân tốt hơn thì Tèo vẫn không khá hơn được cho nên rồi cũng đi đến quyết định - nghỉ.
1 lộ trình được đưa ra hẳn hoi, chưa nghỉ liền đâu. Phải saving cho đủ tài chính sống ít nữa cũng được nửa năm tới chớ. Dịch dã mới xong, chưa dự đoán được mô tê chi hết. Đùng cái nghỉ thì có mà hẹo. Và ngày đẹp trời đó cũng đã đến như 1 cô gái đang tuổi xuân thì với nụ cười rạng rỡ. Tèo nghỉ việc. Ngày nghỉ việc đan xen cảm xúc lạ thường.
Những ngày đầu Tèo cho phép mình nghỉ ngơi để release hết những khó chịu bức bối trong người. Như kiểu bị Jetlag vậy (ý là lệch múi giờ).
Nhưng Tèo bị Jetlag hơi lâu. Mặc dù có kế hoạch hẳn hoi nhưng mà Tèo đối diện với cái khó khăn đầu tiên. Quản lý bản thân - quản lý thời gian. Các bạn ah, nếu mà có ngông ngênh nghỉ việc ở nhà để tìm kiếm cái gì đó như freelancer hay khởi nghiệp thì ngoài vấn đề tài chính ra các bạn cần phải rèn được tính kỷ luật trước nha. Phải phải phải thật là kỷ luật chứ không thì cũng quay lại đi làm sớm ah. Ở công ty ít ra thì các bạn vẫn sợ bị này bị nọ cho nên chắc chắn là vẫn làm việc chứ không phải là ngồi chơi không.
Sau khi tự vả vào mặt 1 mớ cái thì Tèo bắt tay vào học. Đây là sai lầm thứ 2, ít ra thì phải học trước chớ. Ai đời nghỉ làm rồi mới học 1 cái mới. Học bao lâu mới xong? Rồi học xong thì bao lâu mới cứng tay nghề để đảm bảo là mình tự tin làm được việc khách hàng giao. Cho nên nếu được, ah không, phải nói là bắt buộc, các bạn mà muốn có thêm thu nhập thì phải học, học thiệt nhiều vào trong thời gian mà các bạn vẫn đang làm ở công ty - hiển nhiên chuyện sắp xếp thời gian cũng như công lực các bạn phải tự cân bằng lấy.
Và đời đâu có dễ vậy. Quản trị nhân sự. Các bạn thử nghĩ đi. Quản lý bản thân không tốt rồi. Nhưng lỡ như may mắn, trong 1 thời điểm nào đó khối lượng công việc tăng lên, các bạn lại cần phải thuê thêm người. Và làm sao để quản lý người ta? Khách hàng chỉ biết đến bạn. Trong khi người bạn thuê nếu may mắn người ta có trách nhiệm thì tốt. Mà lỡ như không thì sao? Bạn có gì ràng buộc với người ta đâu??? Lúc này các bạn sẽ nghĩ đến ông sếp khó tính năm nào và hiểu được nổi lòng của sếp hồi xưa tại sao lại khó khăn hay là có những quyết định “ngốc nghếch” như vậy. Đa phần là không đâu các bạn.