Listen

Description

Send us a text


NGƯỜI GỬI: MARY

Con chào đại gia đình Web5ngay, con là nữ 22 tuổi ạ.

Gia đình con thì đông anh em, ba mẹ con làm nông. Khi con lên 14 thì gia đình gửi con lên thành phố và ở nội trú để đi học (ở đây được ăn ở miễn phí và con chỉ phải trả tiền học). Nhưng ở được 1 năm thì con gọi về và nói với ba mẹ là con muốn về nhà, nhưng mẹ con lại không đồng ý, và có một hôm chị con gọi cho con và nói rằng con nói gì mà làm mẹ con buồn lòng. Con cũng áy náy với mẹ và quyết định ở lại.

Nhưng rồi càng ngày con càng cảm thấy con xa cách với gia đình của mình. Vì gia đình cũng không mấy khá giả nên ba mẹ khá bận và chưa bao giờ trò chuyện hay chia sẻ gì với con cả. Không biết mọi người có hiểu cảm giác của một cô bé nhỏ, vào một dịp lễ nọ đứng nhìn những gia đình khác chụp ảnh lưu niệm, còn ba mẹ mình thì đã đi về từ lúc nào để lại mình con đứng ở đó, đi tìm rồi lủi thủi đi bộ về nhà.

Không hiểu sao khi con ngồi gõ lại những dòng lại nước mắt con cứ ứa ra, đúng là có những nỗi đau tưởng nhưng đã lành nhưng khi đụng vào nó lại ứa máu. Và hiện tại khi con đã lớn hơn nhưng mối tương quan giữa con và gia đình cũng không có tiến triển gì lắm. Đỉnh điểm có một hôm con gọi về cho mẹ, cuộc gọi chỉ kéo dài 4 phút thôi vì mẹ bận công việc, nhưng trong 4 phút đó mẹ hỏi con cùng một câu đến tận 3 lần là con đã ăn cơm chưa?

Con không chia sẻ được với gia đình, và con chia sẻ câu chuyện của con để các bậc cha mẹ hãy quan tâm đến con cái mình nhiều hơn, không chỉ về mặt vật chất mà cả tinh thần nữa.

Con cảm ơn gia đình mình nhiều vì đã đọc tâm sự của con. Nhờ thầy và group con cũng đạt được một số thành tựu nhỏ nhỏ và hiện tại đã có thể tự lo cho bản thân, con cũng đang bắt đầu tập luyện thể dục (được 14 ngày), chú ý uống nước, skin care sau khi nghe nhiều bài giảng, tâm sự buồn vui, tri kỷ cảm xúc và bài viết của group mình. Con cũng đang cố gắng giúp bản thân mình kết nối lại với ba mẹ ạ.

Cảm ơn cả nhà. Chúc cả nhà một buổi tối tốt lành.