NGƯỜI GỬI: NHẬT MINH 97
Theo dõi w5n đã lâu, nay em có đôi lời tâm sự đến với anh ạ!
Bản thân em thấy em là một người khá là kém cỏi trong cuộc sống này. Từ lúc em học cấp hai đã có lần bị xếp hạng cuối danh sách lớp và xém bị ở lại lớp năm ấy, một phần do tiếp xúc với trò chơi điện tử từ sớm nên em khá bỏ bê việc học. Nhờ có sự giúp đỡ của người thân và bạn bè, thầy cô nên thành tích học tập của em mới khá hơn, từ năm lớp 9 em chăm học hơn nhưng vẫn chỉ lè tè điểm thấp và rất khó khăn để đạt được học sinh khá( mọi người cho em là người chậm tiêu, khù khờ…).
Đến năm thi vào thpt thì em bị rớt trường nguyện vọng 1và may mắn vào được trường nguyện vọng 2 và từ đó em bị mất hết tất cả liên lạc của bạn cấp 2. Học cấp 3 em vẫn cố gắng để giỏi hơn nhưng nó vẫn cứ đều đều, lúc nào cũng thua thiệt so với mọi người. 3 năm học cấp 3 của em trôi qua nhanh chóng với thành tích học tập bình thường.
Và em thi tốt nghiệp với điểm số khá thấp nên phải học ở một trường cao đẳng kinh tế nơi em sinh sống (vì đây là trường công lập nên học phí không quá đắt), 2 là học gần nhà sẽ nhẹ gánh cho gia đình em hơn về các chi phí như(ăn uống, chỗ ở, phương tiện đi lại).
Và mọi chuyện vẫn cứ thế lặp đi lặp lại, lực học em vẫn cứ đều đều, không một sự đột phá, tuy nhiên em cũng cố gắng không nợ môn nào để gia đình em không phải khổ sở vì tiền học của mình( gia đình kinh tế cũng khó khăn vào thời điểm ấy).
Em ra trường với tấm bằng trên tay và xin làm ở một số nơi đều bị đánh giá thấp ( họ vẫn nói em chỉ là một thằng khờ), thực sự câu này em nghe từ thời thơ ấu đến giờ nó ghi sâu trong tiềm thức.). Em chuyển qua làm việc trái ngành (chạy tiệc, nhân viên phục vụ, bán hàng phụ gia đình) nhìn bạn bè có công việc ổn định em cảm thấy mặc cảm vô cùng, em trở nên lãng tránh bạn bè và không muốn gặp họ nữa vì xấu hổ.
Gia đình em thì có mở một quán cà phê nho nhỏ và em chuyển sang làm việc phụ giúp gia đình mình và không thuê quá nhiều nhận viên để giảm chi phí) đây hiện tại cũng là công việc hàng ngày của em.
Theo góc nhìn của anh thì em có phải là một người thất bại không ạ, là một người thất nghiệp và ăn bám gia đình. Hiện thì cả gia đình em phải cố gắng làm việc để trả nợ ngân hàng 500tr, em chỉ mong mình có thể kiếm thêm thu nhập để hỗ trợ gia đình để sớm thoát khỏi nợ nần. Cuộc sống 27 tuổi của em khá nhàm chán, sắp tới em đang định học thêm một kỹ năng mới liên quan đến thiết kế, vẽ tranh để kiếm thêm cơ hội cho mình.
Bản thân là một người theo dõi kênh anh gần 10 năm mà em lại không thành công như những kiến thức mà anh dạy, thiệt là xấu hổ hahaha. Cuối cùng xin cảm ơn anh đã lắng nghe câu chuyện của em, chúc mọi người có một ngày tốt lành!