NGƯỜI GỬI: NGƯỜI BẠN 25 TUỔI RƯỠI Ạ, KHÔNG CÒN TRẺ NHỮNG CŨNG CHƯA CÓ GIÀ 🤣🤣🤣
Chào anh Năm và mọi người trong Group. Thật sự mình rất biết ơn khi được tham gia group này, chúc cho mỗi người trong chúng ta luôn vui vẻ, mạnh khỏe nhé.
Hôm nay, ngày 14/2 mình viết bài tâm sự này vì cảm thấy hơi bế tắc trong các mối quan hệ xung quanh. Thật sự thì mình điểm lại cuộc sống của bản thân, mình thấy hầu hết khó khăn đều đến từ việc mình không được người khác ưa thích. Dạ cho phép mình kể sơ lược qua 1 chút để mn hiểu rõ hơn nha.
- Về Gia đình: Nhà mình thì chỉ còn anh chị thôi, và hiện mẹ của anh rể đang để cho ảnh 1 khoản nợ nặng lãi lớn, chị mình thì nghỉ học sớm làm lụng nuôi 2 đứa em nên giờ chỉ xin lao động chân tay, kiếm tiền cực khổ còn mang bệnh, và còn vài thứ ngjiêm trọng hơn mà sau này có thể vì nó mà không còn nhà để ở..
Mình biết anh chị yêu thương mình, nhưng mà họ cũng cực khổ quá, càng ngày càng bị dồn ép tới nghẹt thở, thành ra cũng hay yêu cầu này kia và nói năng khó nghe ( mục đích để mình phát triển, sau này không thiệt thân). Mình hiểu nhưng nhiều khi thấy khó chịu quá, nhưng là em út nên không nói được nhiều, thành ra tích lũy dần lâu lâu mình cũng có cảm giác chán ghét họ nhưng vẫn rất thương họ.
- Về Bạn bè: mình rất ít bạn bè, có thể đếm số lượng trên đầu ngón tay. Mà theo mình nhớ thì mình luôn chân thành đối đãi với họ, nhớ tới sinh nhật họ hoặc họ cần thì mình đều có thể giúp, tuy vẫn có từ chối mấy thứ mình nghĩ là không giúp được.
Nhưng không biết vì sao những bạn mà mình nghĩ là lanh lẹ, tài giỏi, khéo léo,..v..v. mình có cố bắt chuyện cũng không chơi thân được, và cuối cùng vẫn chỉ là xã giao rồi rơi rụng. Mình cũng từng thử theo dõi tin tức, hay update kiến thức ngoài lề để có vốn nói chuyện , nhưng bị một cái là không nhớ được bao nhiêu cả, kiểu chỉ nhớ cái vỏ thôi ấy ạ.
- Về đồng nghiệp: Công ty thì chia nhóm mà chơi, họ thích nhữnngười cá tính, hài hước, ưa đi du lịch, hay chỉ cần kiểu có miệng lưỡi khôn khéo ( dạng mà đối đáp được những câu gây sốc hay mỉa mai cho những đối tượng bị ghét) là có thề thân được. Mà mình không hề có cái tính nào trong đó, mình không thích nói xấu người khác, mình có ít trải nghiệm và cũng không khôn khéo.. Vậy nên dần dần mình như vô hình trên công ty vậy.
Mình điểm lại thì thấy cũng không làm họ phật lòng, nhưng khi thấy họ có những hành động như ăn uống đồ ngon thì mời nhau, trừ mình, đồ dở thì chia đều tất cả, hay lập group trừ mình ra và 1 số cái tương tự,..v..v.. thì vô thức mình lại ít nói hơn. Cho tới giờ gần như không nói gì trong công ty, cũng không thân thiết với ai.
Nếu làm bình thường thì ổn nhưng mình sợ mấy dịp hội họp hay đi du lịch riêng với công ty lắm, vì công ty chia nhóm chơi, không trong nhóm nào thì chỉ có đi 1 mình (mà đi chơi ai lại tách ra đứng 1 mình), mà theo thì lủi thủi.
- Về bản thân: mình được bạn bè đánh giá tốt bụng, ng lớn bảo ngoan, còn sếp hiện tại thì bảo là tuy ít nói, nhưng được cái nói ra là đúng.
Còn bản thân mình thì hay có tư tưởng phải tự mình cố gắng, để nếu ng khác không giúp cũng có thể tự đứng vững. Mình cũng thích kiểu không có cấp trên, cứ giao việc và mình sẽ được toàn quyền quyết định và quản lý nó, miễn kết quả tốt là được ạ.. Đôi khi còn hay bị mâu thuẫn kiểu mình thích thân với mọi người, nhưng lại thích có nhiều tgian để được ngồi 1 mình.
Còn theo góc gia đình thì họ bảo mình tư duy và cả hành động đều chậm chạp, cái gì từ từ, có cái tư duy sai lệch nhưng nhiều năm không thay đổi, nên giờ tuy lớn nhưng chẳn