Listen

Description

Send us a text

R U OK? (Đọc đầy đủ)

  Lời đầu tiên xin cho phép em được gửi lời chào đến thầy 5 cùng tất cả mọi người đang đọc bài viết này ạ! 

   Bài viết này được xuất phát trong một buổi sáng chủ nhật đẹp trời, bên ngoài thì có tiếng nhạc du dương lâu lâu có lẫn thêm tiếng chim hót và em thì đang tận hưởng ly cà phê sáng yêu thích của mình,  cảm thấy cuộc đời thật là tươi đẹp! Và cũng là một buổi sáng như thế này, cùng khung cảnh như thế cách đây một vài tuần trước nhưng lúc đó em tưởng như em đang ở dưới đáy của sự tiêu cực ( giờ nghĩ lại thấy ngại khủng khiếp ạ )

   Thú thật với mọi người thì đây là bài tâm sự thứ 2 của em rồi ạ, bài thứ nhất thì của em thì đúng nghĩa là một “bài ca than thở “ luôn ý. Chuyện là em bị một tai nạn nhỏ có ảnh hưởng tới sức khoẻ của em một xíu và em phải sống riêng ra trong khoảng 2 tháng với rất ít sự quan tâm! Nghe thì có vẻ bình thường nhưng thật ra khi mình đào sâu vào thì không hề đơn giản như vậy ạ. 

   Lúc chúng ta bị những vấn đề về thể xác cũng như là tâm hồn, mô hình chung là chúng ta rất cần những sự quan tâm của người thân nhưng nếu không có thì việc tích tụ những suy nghĩ tiêu cực lâu ngày sẽ lại cực kỳ nguy hiểm ạ! 

    Có một bài báo viết về một người đàn ông tạm gọi là A ( em xin lỗi đã quên tên vì em đọc bài này cũng lâu rồi) viết rằng: ông A sống trong một gia đình khá giả và không có nhiều những vấn đề hay các gánh nặng, nhưng đến một ngày kia, ông quyết định kết thúc cuộc đời mình mà k để lại bất kỳ điều gì! điều đó đã làm cho gia đình ông áy náy và day dứt trong nhiều năm, vì trước sự việc xảy ra gia đình ông không phát hiện bất cứ điều gì khác thường hay những dấu hiệu lạ từ ông!
   Liên kết với trường hợp của em thì lúc em bị ở một mình khi đang có những vấn đề tâm lý, nó làm em cảm thấy cực kỳ lạc lõng và chán nản trong vô định. khi có ai đó ghé qua thì em rất vui và chào đón họ bằng những nụ cười và muốn nói chuyện với họ nhưng lúc đó họ lại hơi thờ ơ và chú ý vào chiếc điện thoại rồi sau đó rời đi! Và điều đó lại làm cho mọi chuyện trở nên thêm tồi tệ khi em ở một mình, đôi khi chỉ một câu nói vu vơ hay một ánh mắt thôi cũng làm cho em phải suy nghĩ cả buổi. Lâu lâu những suy nghĩ về việc bản thân vô dụng và những suy nghĩ muốn kết thúc cuộc sống cũng thoáng qua trong đầu em. 
    Vì bị vấn đề về sức khoẻ nên em hay tìm kiếm các từ khoá về vấn đề của mình cũng như là các vấn đề liên quan đến mình, điều đó làm em càng thêm hoang mang, lo lắng hơn vì nó phơi bày ra hàng đống những viễn cảnh xấu về tình trạng của mình ( mặc dù em chỉ bị nhè nhẹ thôi ạ). (Vấn đề này cũng có chút tương đồng với việc trầm cảm sau sinh của các mẹ bầu, nên mọi người hãy quan tâm nhiều hơn các mẹ bầu nhé) 

   Thì mục đích của bài này, em muốn gửi một feedback ( phản hồi) đến thầy 5 vì sự động viên quý giá của thầy đã tiếp thêm cho em rất nhiều năng lượng ( thầy đã lấy ví dụ về nghệ sĩ Thành Lộc và về sự chữa lành ấy ạ ) cũng như là một vài tips em đã rút ra được khi trải qua việc này ạ!