Listen

Description

Send us a text

NGƯỜI GỬI: LAN

Xin chào thầy. Tuy em không biết thầy là ai , thầy tên gì , thầy ở đâu , nhưng những video và thông tin thầy chia sẻ y như là bài học cho ngôi trường gọi là trường Đời vậy, bởi vì thầy dạy em những điều đó nên em gọi thầy luôn. Em là nữ trên 25 dưới 30 tuổi , em xin tâm sự

Thầy ơi , chỉ cần là ngọn núi mình muốn leo thì dù có cao và đầy thử thách thì tới cuối cùng mình sẽ tới đỉnh phải không ?

Em lớn lên trong một gia đình mà mẹ chịu khổ vì ba thì bê tha rượu chè , suốt những năm tuổi thơ em hay chứng kiến cảnh gia đình lục đục. Mẹ là chỗ dựa của em. 2019 mẹ em mất , ba thì vẫn chứng nào tật đó. Họ hàng ai cũng có chuyện của họ , em như con chim nhỏ mất tổ lạc lõng giữa cuộc sống. Khoảng thời gian đó em chưa biết làm gì tiếp theo , em chỉ biết em muốn hạnh phúc , muốn thành công.

Trải qua biến cố , em nhận thấy mình phải lấy lại sự bình an. Em đi tới nhà thờ và cả chùa. Không phải em tới để cầu sự may rủi hay đặt tất cả mọi chuyện vào các vị đó. Chỉ là em tới và đứng đó, ngước mắt lên những bức tượng Chúa , tượng Phật ở trên cao và nói ra những suy nghĩ trong lòng. Sau đó ngồi ở 1 chỗ và chậm rãi nhìn cảnh vật xung quanh, thật kỳ lạ là điều đó khiến em cảm thấy bình yên.

Em lại thấy mình cần phải kiếm tiền. Vô tình em được add vào nhóm chơi bài bacarat, có người hướng dẫn nên em cũng bắt đầu chơi. Lúc đầu chơi thắng nên em còn ảo tưởng mình có thể kiếm được tiền bằng cách này nhưng sau đó do không tuân thủ điểm chốt lời và cắt lỗ nên em thua sạch. Em sốc. Thua chỗ nào đứng lên chỗ đó , em tiếp tục chơi nhưng lần này em tìm hiểu nhiều hơn một chút , kết quả cũng khả quan hơn một chút. Ông trời luôn có cách chiêu đãi những người thích cờ bạc, chung cuộc em vẫn sạch bóng túi. Số tiền không lớn nhưng đủ giúp em nhận ra chơi gì cũng phải có kỹ năng kể cả chơi bạc , muốn giỏi phải dành thời gian nghiên cứu thử đi thử lại , nhiều khi phải lên bờ xuống ruộng chứ không có nhàn hạ dễ dàng. Em thấy mình không theo được cách kiếm tiền này , em bỏ.

Sau đó em lại nhận ra mình thiếu khả năng tập trung . Em mua sách về đọc , lên youtube coi video về sự tập trung. Em quyết định theo phương pháp cà chua Pomodoro. Em sao nhãng và gặp thất bại. Mỗi lần thất bại em lại thấy buồn về bản thân. Em cố gắng thêm lần nữa , và tất nhiên cũng chưa thành công . Rồi sau nhiều lần chật vật như vậy thì em cũng tiến bộ được một chút . Tiếp tới em thấy bản thân có xu hướng ăn đồ ngọt quá đà , rồi em lại tìm cách loại bỏ điều đó . Không dễ tí nào , 1 vài lần đầu em thành công sau đó lại ăn đồ ngọt, thế là thất bại. Sau bao nhiêu lần cố gắng và tốn rất nhiều thời gian thì em vẫn thất bại, kiểu như 1 vòng lẩn quẩn cứ cố làm điều mình muốn nhưng lại hết lần này lần khác gặp chướng ngại. Sau đó em tập ăn nhiều rau củ quả hơn thì em nhận ra hình như em bớt thèm đồ ngọt lại , em thấy cách này hiệu quả nên em vẫn duy trì.

Giờ em nhận thấy em muốn đi trên con đường thành công mặc dù chưa tìm ra được em muốn thành công trong lĩnh vực hay ngành nghề nào. Em vẫn chưa tìm được bản thân mình là ai , tạo ra được giá trị gì , có thể sống một cuộc đời thế nào. Em đang leo một ngọn núi mà chẳng nhìn thấy đỉnh ở đâu , chỉ biết là rất muốn leo lên đó. 

Vài năm trước em đi Đà Lạt và ngẫu hứng quyết định leo lên đỉnh Langbiang. Đó là lần đầu tiên em leo núi , chẳng có sự chuẩn bị gì ngoài mấy chai nước và 1 ít đồ ăn vặt. Ngay cả giày em mang là sandal chứ còn chẳng phải là giày leo núi hoặc sneaker. Em cứ thế leo theo người ta, tới đoạn nào khó thở mệt quá không bước nổi nữa thì ngồi nghỉ sau đó lại leo lên.  Cuối cùng, em có thể đứng trên đỉnh Langbiang phóng tầm mắt ra xa chiêm ngưỡng cảnh vật thiên nhiên chập chùng mây núi ở đó. Cái giá phải trả là tối đó em ăn gì ói đó do bình thường