Listen

Description

Send us a text

NGƯỜI GỬI:   Em tên C

Xin chào anh chủ kênh web5ngay và tất cả mọi người trong gia đình ạ

Nghe nhiều câu chuyện khó khăn của mọi người em cũng muốn kể mọi người nghe câu chuyện của em - 1 con người luôn có vấn đề với nội tâm. 

Em năm nay 24 tuổi, là con gái út sau bao ngày cha mẹ cầu con gái, nhưng cũng là 1 người khá nhạy cảm về cảm xúc của người khác. Từ rất nhỏ khi cảm nhận được khó khăn của gia đình thì em không bao giờ dám đòi hỏi, ít khi cãi lời cha mẹ trừ việc chọn học đại học ở SG.  

Từ nhỏ cha mẹ đã rỉ tai em rằng lớn lên phải học cho giỏi (ước mơ của cha là được đi học đại học), phải có công việc ổn định, làm văn phòng (ước mơ của mẹ). Và em lớn lên luôn cố gắng thực hiện ước mơ của cha mẹ và thoát cái thiếu thốn mà từ nhỏ mình đã trải qua.

Khi học đại học thì nhà em tương đối khá hơn, nhưng nuôi em đi học đại học (cả ăn và học phí thì tầm 150tr) thì cũng không mấy dễ dàng. Vì vậy từ đầu năm 2 em vừa cố gắng học tốt bài trên trường, vừa học như điên tiếng anh vì em không thích ngành Marketing của mình, để ít nhất không thất nghiệp và không làm cha mẹ thất vọng với xóm làng vì em cũng là đứa con đầu trong dòng họ đi học đại học. (cả nội và ngoại)

Thời điểm đó là lúc dịch, em ở quê gần cha gần mẹ mà em cũng không có thời gian nhiều nói chuyện bởi vì vùi đầu vào sách vở, bạn bè cũng dần mất kết nối nhiều. Nhưng đổi lại từ kỳ 2 năm 3 là em đã làm trợ giảng Toeic, bắt đầu xây dựng kênh Tiktok và kỳ cuối năm 4 là em đã làm giáo viên Toeic mức lương cả dạy thêm từ kênh tiktok dao động 16 - 20 triệu và tốt nghiệp loại giỏi.

Cuộc sống của em từ nằm 3 đã bao quanh 3 thứ chính: Làm, học tăng cường thêm, tập thể dục (em tập thể dục trước khi học tiếng anh). Lúc đỉnh cao nhất thì đó cũng là lúc em trải qua nhiều cơn burn-out, và mất động lực. Sau bao năm kỷ luật em đã không thể dừng lại, em quá khó khăn với bản thân mình để rồi em trở thành người em không muốn trở thành: thiếu sức sống thể hiện lên cả khuôn mặt, không còn đầy nhiệt huyết, và vì thiếu máu nên em cũng dần yếu hơn. 

Rồi 1 ngày trong đầu em nảy ra ý nghĩ NGHỈ VIỆC. Thế là em nghỉ liền. Có vẻ bồng bột nhưng em là người tin vào trực giác nhiều hơn, và khi nhắn boss em xong là em nhẹ nhõm cả người. Em không khuyên mn làm như em đâu vì thời điểm đó em có kênh tiktok để tự mình tìm được học viên cho mình, thời điểm đó em cũng có khoản tiết kiệm tầm 100tr. 

Em về quê với công việc dạy online đến nay đã 9 tháng rồi (hôm nay là ngày 18/05) và đây có lẽ là giai đoạn chữa lành những đoạn quá khứ buồn mà em đã vùi lấp, hóa giải cuồng quay mà em đã tạo ra, gần hơn với gia đình em hơn bao giờ hết và kết nối với thiên nhiên, điều mà em ít khi có tg để làm. Chia sẻ thêm với mn là em đã tập thiền và viết nhật ký đến nay cũng được 3 năm rồi nhưng giai đoạn này là em dành nhiều tg cho chúng nhiều hơn bao giờ hết. 

Và nay là cảm giác thôi thúc mà em không lý giải được, không biết nó là gì, nhưng nó "hành hạ" em bằng cảm giác mất định hướng. Những điều em biết chắc về mình đó là: 

- Em không nghĩ mình sẽ làm 1 công việc cả đời mặc dù em vẫn còn thích tiếng anh, thích hướng dẫn. Em cũng đang học thêm tiếng Trung.

- Em cần 1 cộng đồng mình thuộc về. Các giai đoạn em trải qua đều rất ít bạn bè từ khi còn ở TP, đến về quê. Em có nội tâm phức tạp nên rất ít khi em tâm sự được với bạn bè em đã từng biết. Riết mà em quen với việc đi nhiều nơi 1 mình mà không quá ngại.

- Em không đặt công việc là ưu tiên cho cuộc sống mà ưu tiên tiên quyết là sống trọn vẹn.

Thỉnh thoảng em nghĩ mình đã có mọi thứ mà nhiều người muốn có nhưng mà sao trong lòng mình cứ xáo động, tại sao nó không biết ơn thứ nó có. Hay đây là thời điểm đủ thích hợp để mình bước ra thế gi