NGƯỜI GỬI: BẠN GIẤU TÊN
Rồi chuyện gì cũng sẽ tốt thôi phải không???
Chào mọi người, mình viết ra đây để giải tỏa nỗi lòng.
Hôm nay mình rất buồn, đây là lần thứ N chồng mình lại đánh bạc và quyết định về quê làm 1 công việc chân tay để quên cơn nghiện cờ bạc và rèn lại lối sống sinh hoạt tích cực.
Kể từ lúc quen nhau và có em bé đến giờ chỉ trong vòng hơn 1 năm mà mình trải qua nhiều lần biến cố, khiến mình từ một người vô cùng vui vẻ, có năng lượng tích cực trở nên u sầu, dễ tủi thân, chỉ trực trào nước mắt mỗi khi nghĩ đến tương lai của mình và em bé trong bụng.
Mới đầu khi phát hiện anh chơi cờ bạc, mình nổi khùng lên như phát điên, đánh đập, chửi bới, ném vỡ điện thoại, những lần sau đó thì chỉ khóc lóc ầm í, bỏ nhà đi, rồi dần dần chỉ còn khóc, và đến bây giờ thì không khóc nổi nữa, chỉ biết nuốt hết uất nghẹn vào trong lòng.
Sau mỗi lần gây ra chuyện, bố mẹ chồng lại lục tục từ quê lên Hà Nội giải quyết hậu quả cho con trai, có lần ông còn phải đi từ 5h sáng để đưa con về quê giáo dục lại. Anh học về tài chính ngân hàng, có đam mê coin, khao khát làm giàu (theo cách tiêu cực, làm giàu nhanh…), rồi bị bạn bè rủ rê và cuốn vào đánh bạc online (poker) rồi dần dính vào nợ tín dụng, app online.
Những ngày tháng cứ đi làm và trả nợ khiến anh cứ u mê đầu óc, luẩn quẩn. Mình đã cố gắng động viên rất nhiều lần nhưng thực sự anh không trân trọng những cố gắng của bản thân mình. Mỗi lần gây ra chuyện đều xin lỗi, thậm chí khóc, rồi tự mắng chửi bản thân, nói muốn giải thoát cho mình, sẽ đi đến nơi xa kiếm tiền và gửi cho mình nhưng rồi cứ đâu vào đó, lặp đi lặp lại trong suốt hơn 6 tháng nay.
Vì không thể dựa dẫm vào anh, nên mình dù bầu bí tháng cuối cùng vẫn cố gắng đi làm chăm chỉ, thậm chí mang việc về nhà buổi tối vì sợ bị sa thải do mới vào công ty thời gian ngắn đã có bầu, tối thì tìm kiếm các công việc để có thể làm thêm trong thời gian nghỉ thai sản.
Mình rất hay nghe Web5 ngày, nghe những bản nhạc tích cực, nghe giảng phật, … để trấn an và lấy động lực cho bản thân nhưng người đồng hành với mình thì chỉ đam mê bóng đá, game, nghe nhạc remix (mình không nói nghe nhạc này là không tốt),… càng ngày mình càng thấy 2 đứa mình như 2 đường thẳng song song, một người luôn cố gắng nỗ lực, còn người kia thì ngày càng đi lùi.
Mình đau lòng lắm, đau lòng hơn cả là vì con mình còn chưa ra đời, mình cũng chưa sẵn sàng để làm mẹ đơn thân, nhưng không biết có cách nào để khiến con người kia thay đổi, tỉnh ngộ và đồng hành cùng mình trong hành trình tới đây. Số nợ của anh không quá nhiều, nếu chăm chỉ đi làm, chỉ nửa năm có thể giải quyết hết, nhưng đầu óc anh cứ u mê, luẩn quẩn với khát khao làm giàu nhanh, với cơn điên bạc nên số tiền đó không giảm mà cứ tăng từ từ.
Cho mình xin một cái ôm hôm nay nhé, mình tủi thân quá, những ngày bầu tháng cuối cùng này mình đang ở một mình với rất nhiều nỗi lo mà bố mẹ, anh chị em cùng bạn bè thân thiết mình cũng không dám chia sẻ.