Listen

Description

Send us a text


NGƯỜI GỬI: KHOA TRẦN

Em chào thầy Năm và đại gia đình Web 5 ngày,

Nếu mình có một người mẹ nói chuyện thường xuyên gây tổn thương mình thì mình phải làm thế nào hả thầy?

Em đã tìm cách để tách mình ra khỏi mẹ và chỉ thỉnh thoảng nói chuyện với mẹ qua Messenger, vậy mà cách mẹ nói chuyện với em vẫn chỉ khiến em muốn tắt máy ngay khi bắt đầu câu chuyện chưa lâu.

Em chật vật nơi đất khách, nơi mà tiếng nói của họ ko phải Tiếng mẹ đẻ của mình, rồi em cố gắng để làm admin trong một công ty nhỏ. Dù em giải thích với mẹ kiểu gì, mẹ cũng bảo em là em đang chỉ làm một chân sai vặt trong công ty, rổi thỉnh thoảng lại nói là em là đứa sẽ bị sa thải đầu tiên nếu công ty phải cắt giảm nhân sự.

Em hiểu những lời mẹ nói cũng không sai, nhưng em cho rằng mẹ đâu cần phải nói những điều tổn thương như vậy. Em không hiểu mẹ nói ra những điều đấy để làm gì nữa.

Bản thân em lúc nào cũng không ngừng cố gắng hay học hỏi để bản thân mình tốt lên, không phải để chứng tỏ với mẹ, cũng không phải để khoe mẽ với ai hết, nhưng thật sự em chỉ cần mẹ em nói chuyện với em một cách tích cực hơn mà thôi.

Điều mà em kể với thầy chỉ là 1 trong số rất nhiều thứ nhỏ nhặt mà mẹ em nói với em, khiến em tổn thương, mệt mỏi. (Có lần em tặng quà sinh nhật cho mẹ, mẹ em hỏi là, có phải tặng quà cho mẹ vì nghe được bạn mẹ hỏi: “Con gái có tặng quà sinh nhật gì ko?” đúng ko? – Em tặng đúng ngày sn, còn bạn mẹ hỏi mẹ trước sn 2 ngày – Em đã bị sốc nặng khi mẹ em có thể nghĩ về em kiểu như vậy và nói với em như thế, và năm nào em cũng biếu mẹ một cái gì đó. OMG!)

Đã có lần em khóc và em hỏi mẹ tại sao mẹ phải nói chuyện với con cay nghiệt như thế trong khi mẹ đâu có nói chuyện như vậy với đứa em gái của em? Thầy biết mẹ bảo gì không? Mẹ bảo vì em mạnh mẽ, không yếu đuối như em gái nên mẹ nói vậy đâu có sao đâu. (Đầu em kiểu như, ôi, mẹ nói cái j thế???). Mẹ còn bảo là, em có người yêu rồi, mẹ nói mấy câu nặng lời còn có người để tựa vào, chứ em gái em thì đâu có ai mà nương tựa. Em lại kiểu ?!?!?!

Và thế rồi mẹ lại nói chuyện với em theo cái cách rất khó chịu ấy!

Em không thể hiểu nổi thầy ạ.

Em không bao h hiểu được mình đã sống như thế nào để mẹ luôn underate mình, luôn nghĩ mình là đứa ích kỷ, lạnh lùng như thế.

Em không muốn nói chuyện với mẹ một chút nào luôn ý thầy!

Nhưng em lại bị dằn vặt là sao mình lại mất dạy thế hả?

Rồi nhiều khi em thấy mẹ cũng rất đáng thương.

Em phải làm sao để bản thân được an yên, và vẫn hạnh phúc mỗi khi giao tiếp với mẹ em hả thầy?

Em rèn luyện bao nhiêu năm tháng, nhưng nói chuyện với mẹ em vẫn để lại một hạt sạn to đùng mỗi khi em kết thúc cuộc nói chuyện.

Em cám ơn thầy đã dành thời gian đọc đến những dòng cuối cùng này.

Em chúc thầy thật nhiều sức khỏe, nghe những video của thầy luôn khiến em được chữa lạnh và được tiếp thật nhiều sức mạnh ạ.