NGƯỜI GỬI:THUÝ LÝ
Tôi năm nay 32t, chồng kém 3t và đã có bé gái hơn 9 tháng tuổi. Chúng tôi vừa mới kết thúc cuộc hôn nhân, ai về nhà nấy là do tôi đề xuất.
Trước khi kết hôn và sau khi có con, tôi có nói với chồng là quyết định về ở nhà mẹ đẻ của tôi để tiện vừa làm vừa chăm sóc con, vì nhà tôi đang kinh doanh quán nước nhỏ. Lúc mới sanh thì tôi ở cữ nhà mẹ chồng, nhưng trong giai đoạn đó tôi nhận thấy rằng có quá nhiều thứ mình không hợp với bà nên cũng không có ý định ở chung, vì nhiều lý do tôi không tiện kể lại. Vì hai mẹ đều ở một mình nên các mẹ đều nói ở với bên nào cũng được, sau này con cứng cáp một chút thì vc tôi sẽ ra riêng theo ý tôi.
Mẹ tôi là kiểu người thích làm, thích có con cháu quây quần nhưng tính mẹ rất khó khiến cho bao nhiêu lần mẹ mắng vốn con rể, và thật sự tôi cũng không thể nói chuyện được nhiều với mẹ tôi. Có lần tôi cũng đề xuất ra riêng thì a bảo a ở đây thấy bình thường mà sao e cứ nằng nặc đòi đi vậy nhưng khi gặp gỡ bạn bè thì lại quay qua nói mẹ tôi khó chịu?
Giờ con tôi cũng gần 10 tháng rồi và trong khoảng thời gian ở chung nhà với nhau có xảy ra rất nhiều mâu thuẫn từ nhiều phía, đủ thứ căng thẳng dồn xuống đầu tôi. Và đỉnh điểm của câu chuyện là tôi quyết định tìm nhà để ra riêng sớm chứ không thể để lục đục nội bộ mãi, thì buổi chiều hôm đó vô tình tôi lướt thấy một ngôi nhà khiến tôi dứt khoát xuống cọc luôn dù giá hơi cao, nó đúng với những gì tôi mong muốn vì ngay từ đầu tôi đã bày tỏ quan điểm tìm nhà thuê vừa để ở vừa kinh doanh được nên sau này cố gằng cày bừa một chút. Và sau khi nói chuyện với chồng và mẹ chồng , chồng tôi lúc đầu rõ ràng nói đồng ý với quyết định này, tôi thích thì a theo, có cả mẹ chồng tôi lúc đó đi xem nhà cùng. Và khi đặt bút ký xong hợp đồng, chẳng ai nói năng câu nào, có thắc mắc gì cũng không nói với chủ nhà, muốn người ta bớt thêm cũng không nói. Xong xuôi hết rồi khi về nhà cũng không nói với nhau câu nào, tới khi ảnh về bên nhà thuê của mẹ ảnh ngủ mới nhắn tin một tràng về trách móc, vẽ đủ thứ những lo âu sắp tới, a bảo với tôi hết tiền thì làm sao mà không nghĩ tới chuyện sẽ phải cố làm để tăng mức thu nhập lên gấp 2 gấp 3 hiện tại??.
Thật ra để tới giai đoạn bế tắc này là tôi đã quá khao khát muốn đi tìm một cuộc sống mới, một môi trường mới, tránh xa những điều tiêu cực, ít nhất là để tình cảm vợ chồng đi lên, nhưng rồi cuối cùng tôi cũng không thể kiên nhẫn được.
Chồng tôi là tuýp người sống sao cũng được, công ty a làm là công ty chuyên về giáo dục, phát triển kỹ năng mềm, công việc chính của a là dạy bơi trong trường tiểu học, gần như ba năm nay từ lúc a làm việc ở đó, công ty thường xuyên trả lương trễ, nợ bảo hiểm, và chính a cũng than thở với công việc này, ngoài ra a đang học thêm ngành luật (luật gì thì tôi quên rôi),cái ngành này là có người quen bên mẹ a bảo học để ra trường người ta xin việc cho, trước đó a cũng học khá nhiều những nửa chừng rồi bỏ. A bảo học để có cái bằng dễ xin việc, nhưng khi chia sẻ thì a nói a không thích làm công việc bàn giấy 8 tiếng 1 ngày. Và sở thích lớn nhất của a là môn thể thao trên biển, dù biết cũng kiếm ra được 1 ít tiền từ việc dạy môn đó nhưng đồng lương cố định vẫn quan trọng hơn nhưng anh không quan tâm lắm, chỉ một lòng sống chết với sở thích, chỉ cần nhìn người dạy chung với anh họ dạy môn đó trên 4 năm rồi cuộc sống vẫn không khá lên được là hiểu thôi.
Còn mẹ chồng tôi bà có ba căn chung cư, 2 căn chính thức của bà, còn 1 căn hùm chung với bạn. Và bà có kế hoạch đi Mỹ trông nhà cho người quen lúc con tôi 3 tháng tuổi, trước khi đi bà cũng không có gợi ý để vợ chồng tôi về 1 căn của bà để ở vừa để giữ nhà. Bà đi cho thuê hết và khi bà trở về bà lại đi thuê một nơi khác để ở dạng căn hộ mini.
Mẹ tôi thì luôn than với tôi lấy chồng mà chẳng nhờ nhà chồng được tí nào, việc nhà cũng tới tay mẹ, giờ vợ chồng tôi vì những mâu