NGƯỜI GỬI: NGỌC LAN
Con chào Thầy và Mọi người ạ. Đầu tiên, Con muốn gửi lời chúc đến Thầy và Mọi người, chúc Thầy và Mọi người năm 2023 thật khỏe mạnh, thật hạnh phúc ạ.
Con năm nay 18 tuổi, cái tuổi mà ai cũng đang hoang mang không biết mình thích, làm công việc gì , liệu công việc đó có phù hợp với mình hay không?Những câu hỏi mà con luôn nghĩ đến mỗi ngày.
Con là người dân tộc thành ra da con đen thui, mặt còn nhiều mụn nữa, cảm thấy rất tự ti mỗi lần đi chơi chung với nhóm bạn ( mấy đứa bạn ai cũng trắng trẻo, đẹp gái hết, có mỗi mình khác lạ nhất) nhưng mấy đứa bạn con không để ý đâu chỉ là hợp tính nhau cái chơi chung á.
Con là người không khéo ăn nói, lắng nghe giỏi nhưng mỗi lần nghe những câu chuyện tâm sự của ai, thì con cũng khuyên họ như này như kia, có những chuyện họ làm sai, con nói ra sự thật nhưng tiếc là, đó không phải là điều họ muốn nghe (có câu nói sự thật luôn làm mất lòng nhau). Đó là con lúc trước thôi, bây giờ thì cũng hay nghe tâm sự của mọi người nhưng mà con không ngu ngốc nói ra những thứ họ không muốn nghe nữa thay vào đó con sẽ hỏi :" m định xử lý như nào? Ừa m cứ làm thử đi, mà m nên tìm hiểu kĩ trước khi làm nha." Chẳng hạn vậy, nhưng cũng có 1 số chuyện giật gân thì lại nảy ra tính xấu như cũ. Con đang sửa cái thói xấu này mỗi ngày ạ.
Đó cũng không phải là vấn đề lớn nhất.
Vấn đề thật sự con muốn nghe lời khuyên từ Thầy và Mọi người là công việc trong tương lai của con,mọi suy nghĩ, mọi quyết định của con đều bị tác động từ những thứ xung quanh, nó làm con sợ hãi, làm con không cam đảm để thoát ra khỏi vùng an toàn của mình.
Chuyện là lúc trước gia đình con khá khó khăn nên con phải nghĩ học đi làm phụ mẹ, mẹ con bán rau cải, kiếm không được nhiều tiền lắm mà phải lo cho 3 đứa con và phải chạy bệnh cho ba nữa, ba thì ở nhà không đi làm được vì căn bệnh hành đeo theo ba suốt 12 năm trời. Mãi sau này ba con mất, lúc đó con 13 tuổi, thì con lại mới biết mẹ mắc khoảng nợ gần 200tr.
Lúc đó con cũng không biết gì nhiều, chỉ cảm thấy thương mẹ và con quyết định nghĩ học lên sài gòn làm. 4 mẹ con làm ngày làm đêm, vài năm cũng tích góp được 1 số tiền, năm đó mẹ quyết định về quê để buôn bán lại, nhưng mẹ chuyển sang bán khô cá. Mẹ tự tìm hiểu, đi nhiều chỗ để kiếm hàng ngon và chất lượng, chở hàng về bán, con thì vẫn đi làm, cuối tháng thì gởi tiền về cho mẹ. Sau vài năm mẹ con cũng may mắn được nhiều người biết đến hơn buôn bán cũng khá đắc, khoảng nợ sau nhiều năm tích góp thì cũng trả hết, con còn nhớ đến câu nói của mẹ: " trời ơi, lúc mà mẹ trả hết nợ là mẹ vui muốn cạo đầu luôn con". Cuộc sống giờ khá giả hơn, không khó khăn như trước nữa. Tưởng cuộc sống sẽ được bình yên, nhưng không, anh hai con không biết từ khi nào bắt đầu nghiện rượu chè, cờ bạc và không chịu đi làm. Mỗi tối đi nhậu là gây chuyện với hàng xóm, về tới nhà thì chửi mẹ, đập đồ, ăn cắp đồ đem bán hay đem đi nhậu nhẹt. Ngày nào con cũng sợ, không phải sợ bị anh đánh, mà chỉ sợ lúc anh say xỉn đầu óc không thông suốt nghĩ đến chuyện sẽ g.i.e.t mẹ, vì mỗi lần xin tiền mẹ, mẹ con luôn chửi và còn nói những thứ như là sẽ làm giấy cho anh đi cải tạo ( mà mẹ chỉ dọa vậy thôi, vì nghe người ta nói trong đó cực khổ lắm hay bị đánh đập nên mẹ không nỡ). Đây là câu chuyện của gia đình con, con luôn nghĩ sau này mình sẽ làm 1 công việc gì đó, thật nhiều tiền mua cho căn nhà nhỏ thôi cũng được ở thành phố chỉ có 2 mẹ con sống, bỏ hết những thứ tồi tệ, những người tiêu cực và sống 1 cuộc sống mới. Nhưng bị mắc kẹt cái con không biết bản thân con phù hợp với công việc gì?Không biết mình có điểm mạnh gì? Con thích rất nhiều thứ, con bị thu hút bởi rất nhiều nghề,con làm gì cũng bỏ dỡ giữa chừng, con lên kế hoạch rất nhiều như là ngồi thiền, đọc sách hay ghi nhật kí nè để hiểu bản thân hơn... làm chỉ được mấy n