Listen

Description

Send us a text

NGƯỜI GỬI: CON XIN GIẤU TÊN Ạ

Con chào thầy Năm và cô chú ạ!

     Chắc có lẽ con là "đứa nhóc" lạc vào gia đình mình. Năm nay con 15 tuổi là con gái và đang học tại trường thường ở TPHCM ạ.

     

      Nói về con, con là một người không nổi bật ở bất kì lĩnh vực nào, con không có điểm mạnh, cũng chẳng có khiếu. Mỗi lĩnh vực con lại trải nghiệm được một ít, ở bề ngoài các bạn và thầy cô thường nhìn con với vẻ hào nhoáng vì con cũng có một chút "thành tựu", con hiểu độ tư duy của bản thân không xuất chúng. Con thích tìm hiểu kinh tế,con cũng thích đọc sách và nghiên cứu tâm lý học, nghe podcast, nghe những vị thiền sư thuyết giảng về cuộc sống... 

    Nhưng hoàn cảnh con không thật sự được may mắn, con biết ngoài kia hàng vạn em nhỏ còn phải chịu cảnh đói nghèo, mồ côi...Con biết ơn vì mình được sống, được đi trên đôi chân của bản thân mỗi ngày. Đến cái nhà đàng hoàng con cũng không có. Còn mẹ con rất tuyệt, tuy mẹ nghèo luôn chắt chiu lo lắng cho con từng tí, con nhớ đến tô hủ tiếu mẹ cũng không dám ăn. Còn ba, con thật sự rất bế tắc, ba con từ nhỏ không có đi học, ba lập gia đình sớm nhưng chưa đủ chững chạc, và ba cũng không thật sự thương ai.. Ba con có tính gia trưởng, vũ phu, kiểm soát, và là một kẻ ham chơi, nghiện nhậu, bạo lực gia đình...

     Gia đình con nghèo,con hiểu điều đó, đây là số phạn và thử thách con người, con không dám đi học thêm vì sợ tốn vài trăm của ba... Còn ba con thì từ nhỏ đến lớn ba chưa bao giờ đi họp phụ huynh hay đến trường con 1 lần và ba cũng chẳng quan tâm con học trường nào. 

     Dạo gần đây con lớn rồi, nhìn thấy các bạn được ba mẹ chỉ dẫn, "trải đường" cho đi, con cảm thấy rất chạnh lòng, nhưng con biết số mình không được như vậy, con càng phải cố gắng để là người thay đổi số phận. Con ước được đi du học ngành tâm lý, con luôn phấn đấu thật nhiều thành tích, đủ GPA, tự mày mò kiếm cách vì không đủ vài chục triệu đóng cho bên hỗ trợ, nhưng ba con lại nói một câu :" nhiều chuyện, nhà nghèo mà mơ xa", đến cả việc mẹ chở con đi học ba cũng khó chịu vì " lớn rồi thích còn đày người khác" hay con muốn uống sữa thì ba lại " lớn rồi đòi uống sữa cái gì" nhưng chiều nào ba cũng nhậu mấy thùng bia...

     Ba là người sỉ diện, với người ngoài luôn thể hiện mình giàu có, nhưng về nhà nếu con xin tiền học sẽ kiếm chuyện chửi cho đã mới cho...Gần đây, mẹ biết ba có đi "ôm bia", mẹ thất nghiệp, gia đình túng thiếu mà ba đi vung tiền như thế. Mẹ cũng nghĩ đàn ông họ có thú vui, mẹ nhẫn nhịn từ trước giờ, lần trước mẹ còn lấy cái áo còn dính son phấn cho con và anh 2 xem. Mẹ chỉ nhắn tin nói, lần này ba lại đi nữa, mẹ nói ba thì ba tức giận, bóp cổ mẹ, đánh đập mẹ vì bảo mẹ bịa chuyện, con chạy ra can thì cũng bị ba bóp cổ và tát. Con và anh 2 can ngăn để yên chuyện, lúc mẹ bỏ nhà ra đi ba còn cố gắng bịa chuyện bảo mẹ lấy son phấn trét lên áo vu khống ba, nhưng con con gái, mẹ chưa bao giờ dùng son, và cũng kh dùng nước hoa. Ba cố tình bẻ đen thành trắng, con chỉ biết im lặng và khóc, còn không con sẽ bị đánh đập và bóp cổ và không được lo tiền học nữa...

       Thời điểm này con đang ôn thi, lại còn học trong lớp Tuyển của trường, con thật sự rất áp lực, nếu không hiểu đạo, nếu không hiểu tước đi mạng sống của bản thân là tội nặng nhất, chắc có lẽ con cũng đã như các bạn ngoài kia...Con biết chuyện con đường học hành của con, chuyện gia đình chỉ có thể tự con giải quyết. Nhưng đúng với câu " ít nhất ở đây có người lắng nghe bạn" đối với con như vậy là đủ rồi ạ.

  

       Sống trong cảnh bạo lực gia đình, chứng kiến mẹ bị đánh đập thế nào, tự thân nỗ lực gấp trăm lần người khác, như vẫn không thay đổi số phận, con thật sự rất mệt mỏi, nhưng nếu con dừng lại, mẹ