NGƯỜI GỬI: MIN PHAN
Xin chào Thầy cùng cả nhà Web5ngay,
Em là đứa con gái rất ít chia sẻ tâm tư nỗi buồn cho người thân hay bạn bè, cũng vì thế mà mọi người nhìn vô đều nghĩ cuộc sống em khá bình yên hay đôi khi nhận định em là người khá mạnh mẽ. Nhưng đã 2 năm nay em rơi vào trạng thái sống trong quá khứ, mặt dù em đã cố thoát ra và tập sống cho hiện tại nhưng dường như mọi thứ đều vô nghĩa, em cảm giác em không trưởng thành lên được và là kiểu người vô cùng khó hiểu.
Câu chuyện bắt đầu từ khi em nghỉ việc tại công ty em đã gắn bó gần 5 năm từ lúc vừa mới ra trường. Vì tính chất công việc và vì bản thân muốn có cơ hội tiếp xúc trải nghiệm những điều em muốn làm nên em mới quyết định dừng lại khi mọi thứ điều rất ổn.
Đến khi em thực hiện và dấn thân vào những điều em muốn có thì em lại nhận ra mọi thứ không như em tưởng tượng, em không thấy cảm giác vui vẻ và hạnh phúc, em cũng không còn nhiệt huyết như lúc đầu. Hay đơn giản bắt đầu mối quan hệ mới em cũng không màng tới. Em chỉ toàn đắm chìm trong quá khứ êm đềm với công việc cũ, với môi trường cũ và đặc biệt với tất cả những người bạn, người đồng nghiệp luôn yêu thương em.
Bây giờ dù ở môi trường nào em cũng điều không thôi nghĩ về con người, môi trường cũ rồi em lại tự trách bản thân tại sao lại vứt bỏ những điều này để rồi hối tiếc. Với em là một người sống tình cảm nên rất khó để quên đi một điều gì đó đã từng quen thuộc.
Hai năm nay em tự mình nhốt trong quá khứ em từng có, rồi tự trách mình, tự buồn, tự suy tư mà nhiều lúc em như người trầm cảm vậy. Em biết nghe những chương trình để vực dậy bản thân, để hạnh phúc yêu đời hơn nhưng rồi đâu vào đấy, em vẫn trở lại là em. Em thật sự rất mệt mỏi chính em. Em không biết em bị vấn đề gì nữa. Em muốn nói ra và làm điều gì đó để thay đổi nhưng chẳng biết nói với ai rồi bắt đầu từ đâu.
Nếu hữu duyên xin Thầy cho em một lời khuyên để em được trở về chính em. Để em tìm lại chính em và để em được sống đúng nghĩa là sống.
Em xin chân thành cảm ơn ạ.