Listen

Description

Send us a text


NGƯỜI GỬI: NHÍM

Con chào thầy Năm và tất cả mọi người trong group ạ.

Hiện tại con đang là sinh viên năm 3 của một trường đại học về kinh tế. Khi con viết những dòng này là lúc con vừa trải qua kì thi cuối kì, đối với mọi người có lẽ thi cuối kì cũng chỉ là một kì thi bình thường nhưng đối với con thì kì thi này thực sự quan trọng. Vì nó sẽ quyết định đến điểm số và việc con có được học bổng hay không. Bởi từ ngày lên đại học, con đã đặt ra mục tiêu cho mình là đạt được học bổng, con cũng đã cố gắng và nỗ lực cho việc học của mình. Tuy nhiên thì 2 năm rồi con đều không đạt được và năm vừa rồi con chỉ thiếu 0,01 là đạt được mục tiêu của mình. Đôi khi con nghĩ chắc do mình thiếu may mắn, hoặc mình nỗ lực chưa đủ, mình chưa đủ giỏi. Nhưng mỗi khi học, con đều tâm niệm rằng cố gắng hết mình để dù kết quả có như thế nào thì cũng không hối hận.

Và đến năm thứ 3 thì con vẫn nghĩ rằng mình cố lên, mình chỉ cần đạt được 1 lần thôi cũng được. Nhưng... kì tích đã không xảy ra, trải qua kì thi vừa rồi, con đã rất buồn vì biết với kết quả như hiện tại thì sẽ không thể đạt được học bổng dù con đã cố gắng nhưng giờ lại có chút nuối tiếc, ước gì mình đã nỗ lực nhiều hơn nữa, đã cẩn thận nhiều hơn nữa để không xảy ra kết quả như hiện tại.

3 năm trôi qua, con vẫn không thể đạt được mục tiêu của mình dù con biết rằng còn nhiều thứ khác đáng để quan tâm hơn và nỗi buồn ngày hôm nay cũng sẽ qua đi và sau này nghĩ lại cũng không có gì to tát cả. Nhưng hiện giờ con suy nghĩ rất nhiều, con nghi ngờ về khả năng của bản thân và cảm thấy có lỗi với bố mẹ vì con từng ước rằng có một lần con sẽ được nói với bố mẹ rằng con đạt được học bổng rồi (mặc dù bố mẹ con không bắt ép gì cả)

Vài ngày hôm nay con đã nghĩ rằng dù mình không đạt được mục tiêu đề ra nhưng ít nhất thì bản thân đã nỗ lực, đã cố gắng và con đã nghĩ đến việc đặt ra những mục tiêu khác để học tập và thực hiện ngay từ bây giờ ( một phần để an ủi, một phần con không muốn bản thân mãi chôn vùi trong nỗi buồn và chậm lại) nhưng nỗi buồn cứ dai dẳng vài ngày hôm nay... Giờ cảm xúc trong con rất khó tả, con cũng không biết làm như thế nào để vượt qua nỗi buồn này mau vơi đi nữa...

Cảm ơn thầy và mọi người đã lắng nghe ạ!!!