Listen

Description

Send us a text


NGƯỜI GỬI: CƯỜI NHƯNG VẪN BUỒN

Gửi Thầy và cả nhà tâm sự buồn vui!

Từ bao giờ những tâm sự của em chỉ dám gửi lên hộp thư này, có thể nó chưa từng được mọi người lắng nghe nhưng em chỉ dám viết vào đây như là giải tỏa được sự căng thẳng.

Em chúc mọi người năm mới tràn đầy sự bình an - mạnh mẽ và sức khoẻ.

Năm mới tới với một người mẹ - 2 con nhỏ với 2 nỗi niềm lo lắng khó tháo gỡ :

- Khủng hoảng tuổi 35 kỹ năng nghề nghiệp thụt lùi với các bạn trẻ năng động, xinh đẹp. Sau 2 năm cố gắng học hỏi, tăng ca bất kể ko có lương OT nhưng em vẫn không thể được đề xuất là một người hỗ trợ trưởng nhóm vì em Hiền quá, Già rồi. Em mất tự tin và thật sự rất stress. Sau bao sự cố gắng em vẫn chỉ là người để sai việc trong team. Chỉ cần thì mới nhớ tới em. Trong team em chỉ chăm làm việc chứ không thể mở lòng được với ai vì tuổi tác. Sức khỏe em xuống cấp vì sụt cân và thiếu ngủ.

- Với 1 khoản nợ treo trên đầu cùng mức lương cố định, ko đc thưởng hay thêm dù tăng ca liên tục em như 1 người nghèo phải chạy chật vật từng chi phí trong gia đình, áp lực từ người nhà không hỗ trợ chỉ trách móc em là người lười việc nhà, ko quan tâm gia đình, đi làm cho cố cũng chẳng có dư dả... em dự định xin đi làm job nữa vào buổi tối nhưng không ai hỗ trợ.

Không có thu nhập thêm, không đủ sức khỏe và sự tỉnh táo, không đủ thời gian cho con cái gia đình. Áp lực đã 35 tuổi với quá nhiều chữ không làm em ám ảnh và thật sự không thở nổi. Nhiều ngày dây thần kinh em nó sưng lên và em không thể nói chuyện với ai.

Em chỉ biết viết đây là giải toả nỗi lòng này, để viết ra nổi buồn khi nhìn các con đang chơi đùa thật hồn nhiên, vui vẻ - giấu nước mắt vào trong của một người mẹ thất bại, tự ti.


TRẢ LỜI: