NGƯỜI GỬI: NAM VIỆT
Dòng đầu tiên, em xin phép được gửi lời chúc sức khỏe và lời mến chào thân thương nhất đến với cả gia đình w5n của chúng ta!
Em xin phép cả nhà cho em được bỏ qua phần tự giới thiệu bản thân.
Dạo gần đây, đầu óc em cứ đau đáu một vấn đề. Chuyện là em năm nay đã là sinh viên năm cuối, học chuyên ngành du lịch (em xin phép không nói cụ thể là ngành nào). Em chọn nó vì em thích được đi đây đi đó và khám phá những thứ mới lạ, nhưng em nhận ra bản thân mình đã chọn sai ngành.
Cái sai đầu tiêu là không tìm hiểu kỹ ngành đó có những gì.
Tiếp theo là em nhận ra điều đó qua những lần trải nghiệm thực tập. Và qua một câu nói vô tình của một chị ở chỗ thực tập: "Em thích đi du lịch thì em đừng nên làm những ngành liên quan đến du lịch. Vì những ngày lễ, Tết, người ta đi chơi trong khi em phải đầu tắt mặt tối đi làm."
Muộn màng thay, em đã học tới kỳ cuối năm ba mất rồi. Giờ mà chuyển ngành hay nghỉ học thì phí quá! Em đành quyết định học cho xong, cho trọn sự mong đợi của bố mẹ.
Trong quá trình học tạm bợ cho xong đó, em có tìm ra được hướng đi khác, em đam mê viết truyện (và em vẫn đang làm nó mỗi ngày). Tự nhiên, đầu óc em lại suy nghĩ nhiều thứ như sau.
"Liệu thứ này có giúp mình kiếm ra tiền để trang trải cuộc sống không?"
"Mình không có kiến thức nào về xuất bản cả!"
"Thể loại sách mà mình theo đuổi quá ngách đi."
"Các tiểu thuyết gia, nhà văn đã và đang thành công đều có một profile quá khủng đi, như là tốt nghiệp bằng giỏi sư phạm văn, từng học chuyên văn ở trường cấp ba, từng đoạt giải văn học các cấp, toàn là PGS.TS không. So với một thằng chuyên ngành du lịch như mình thì..."
"Rồi lỡ đến khi truyện hoàn thành, nộp cho nhà xuất bản nhưng không ai nhận thì có mà nhịn đói..."
Tuy rén là vậy. Em vẫn tìm hiểu thông tin liên quan đến viết lách và xuất bản. Em có thử lên các trang web liên quan đến thể loại truyện mà em theo đuổi, để kiểm tra xem có bao nhiêu lượt đọc, vì họ có thể là độc giả của em. Em vẫn cố gắng duy trì viết, viết và viết.
Làm thì làm, nhưng suy nghĩ vẫn hoài suy nghĩ, cứ đeo bám mỗi ngày. Chính vì vậy, em cần sự giúp đỡ của gia đình mình, em cần những lời khuyên thực tế từ các anh, chị có liên quan. Với sự thẳng thắn để giúp em nhìn nhận rõ hơn, hoặc ít nhất cũng cho em chút động lực nho nhỏ.
Em xin cảm ơn gia đình mình đã đọc những dòng tâm sự này của em!
Một lần nữa, chúc cả nhà thật nhiều sức khỏe và thành công trong cuộc sống!