NGƯỜI GỬI: DUY
Chào mọi người
-Em hiện là sinh viên năm nhất sắp lên năm 2 . Em là một người không giỏi ăn nói do hồi nhỏ không gặp gỡ bạn bè, đến lớp ko nói chuyện, mãi đến năm cấp 3 em mới có những người bạn đầu tiên và nhờ vậy đã giúp em phát triển rất nhiều về mặt tư duy và trải nghiệm.
- Nhưng hiện tại vấn đề của em là cái vốn sống em ít quá và kĩ năng xã hội cũng không giỏi , có những chủ đề mà mình quan tâm như chạy bộ, tập gym , học hành nhưng khi lên đại học em cảm thấy những bạn khác quan tâm đến những chủ đề như xe cộ , lịch sử , cuộc sống thôn quê….. . Nhưng em lại không có hứng thú với những chủ đề đấy thành ra nhiều lúc đi chung, họ nói chuyện những chủ đề em không biết nên không nói chuyện được
- em có thử tìm hiểu về chủ đề mới nhưng không có hứng thú nên cứ 1 thời gian là quên
- sơ qua năm nhất đại học của em thì trước kia em không có hứng thú với ngành học nhưng nhờ sự kỉ luật nên em cũng tạo ra những thành công nhỏ đối với các môn chuyên ngành nên em đã có sự yêu thích ngành học . Từ 1 người ko bao giờ xem lại bài thì em đã trở thành 1 người ngày nào cũng đến thư viện để học và chỉ để duy nhất 1 ngày nghỉ là hôm chủ nhật
- e biết rằng nếu chỉ có kiến thức chuyên môn mà không có kĩ năng xã hội thì rất khó để tạo ra những thành tựu
- e cũng rất sợ bản thân sẽ trở thành con người như vậy, e có chơi thể thao như chạy bộ, tập gym và những người bạn cấp 3 thì vài tuần gặp 1 lần còn bạn đại học thì vẫn dừng lại ở mức xã giao chưa thân thiết lắm .
- hiện tại thì em vẫn muốn thành thời gian cho việc học nên e chưa đi làm thêm vì e đã từng làm thêm cho người quen tầm 3 tháng và ngành của e lúc năm 2 sẽ được đi thực tập nên em nghĩ bây giờ chưa cần thiết đi làm thêm lắm
- em biết để cải thiện vốn sống và kĩ năng mền thì mình phải mở rộng môi trường VD như tập gym thì sẽ quen được với các anh em tập gym và biết được các chủ đề liên quan đến gym . Nhưng hiện giờ e lại không biết nên mở rộng môi trường như thế nào
- e bị cái suy nghĩ là VD có 1 bạn nữ khá xinh thì em muốn làm quen với bạn đó nhưng e thấy bản thân không có khiếu hài hước và ăn nói . Thêm nữa là mình với bạn đó ko có điểm liên quan gì , ko chung chung bàn , ngồi khác dãy mà giờ đến bắt chuyện lại thấy kì mà nếu đến nói thì chả biết nói gì .
Em biết điều đó chỉ là lý do và nếu em có suy nghĩ như vậy thì mãi mãi sẽ không bao giờ có người yêu nhưng e vẫn chưa biết cách chuyển hướng suy nghĩ của mình như thế nào theo hướng tích cực cả