NGƯỜI GỬI: ĐỨA TRẺ MÃI CHẲNG LỚN
E kính chào anh5 và gia đình web5ngay ạ!
Chủ đề : mông lung không tìm ra được hướng đi cho bản thân ?
* Một chút kể lể về câu chuyện của bản thân :
- E lớn lên trong vòng tay chăm sóc của mẹ ( bố mẹ e đã ly dị lúc e chưa trong 1 tuổi ) mẹ là người toàn tâm toàn ý chăm sóc e . Mẹ luôn nhắc e phải học thật tốt để sau này có cuộc sống khá hơn mẹ bây giờ và e cụng cố gắng làm điều đó thật tốt cho đến hết năm lớp 9 .
- Sau khi học xong lớp 9 , mẹ có ý định sẽ về quê nên cho e về quê học trước để làm quen rồi mẹ tiếp tục làm kiếm một khoản r sẽ về sau . Và rồi khi không có mẹ với sự tò mò và nông nổi khi bước vào lớp 10 e đã trở thành một đứa trẻ hư ( kiểu là đi chơi bỏ học , tham gia cuộc nhậu sáng tối ,... ). Và rồi sau đó e đã bỏ học 1 năm nhưng không hiểu vì một điều gì đó sau đó e quay lại học và đã tốt nghiệp THPT.
- Tốt nghiệp xong lúc đó e cụng chưa có định hướng gì cho mình và cụng chưa biết suy nghĩ cho gia đình nên e cụng lao đầu vào đại học giống như mọi bạn ( cụ thể là đại học ngành CNTT ). sau khoảng gần 1 năm theo học thì suy nghĩ e có một số thay đổi và sau đó e quyết định nghỉ học ( suy nghĩ thời điểm đó của e là vì một số lý do gia đình - đây chỉ là góc nhìn cá nhân e thôi ).
- Tiếp theo đó e cụng có tìm một khoá học ngắn hạn ở một trung tâm nhưng vì chưa tìm hiểu kỹ và cụng với tâm thế học không mấy nghiêm túc với nó e bị đuổi và lại bỏ cuộc ở đây . Sau đó e cụng tìm việc ở cty ( làm công nhân ấy ạ ). sau khoảng thời gian làm việc không có kế hoặch chi tiêu e cụng không dư được gì cả và dạo gần đây e đã thất nghiệp và ở nhà .
* Khoảng thời gian khiến bản thân suy nghĩ :
- Sau khi ở nhà tâm lý e cụng rơi vào sự chán trường , suy nghĩ khá nhiều bắt đầu xem những bài học của a5 nhiều hơn , học cách đọc sách ,... --> thay đổi bản thân trở nên tốt hơn ấy ạ .
- Nhưng đến thời điểm hiện tại thì e vẫn chưa biết chính xác điều bản thân mình mong muốn là gì ?
- Nhiều người trong nhà bảo e ngày một lớn không đi học thì nên tìm được một cái nghề để học r còn lo cho gia đình sau này . E cụng ý thức được chuyện là ngày mình một lớn và không còn nhỏ để có thể dựa dẫm vào mẹ mãi được nữa . Nhưng e lại chả biết thật sự bản thân mong muốn gì ! E không muốn tiếp tục đi trong sự mông lung để rồi đến một lúc nào đó lại rơi vào sự chán trường lại bỏ cuộc .
- E muốn tìm ra hướng đi và có thể chăm sóc cho mẹ thật tốt ( mẹ năm nay cụng đã 53 tuổi rồi ).
- Viết đến đây rồi e lại chẳng biết nên viết tiếp gì nữa . E thấy e viết cụng khá dài nhưng vẫn chưa truyền đạt được ý chính e muốn nói
E xin cảm ơn a5 và mọi người đã dành thời gian để đọc câu chuyện của e . E cụng xinloi mọi người nếu nội dung e viết quá dài mà không biểu đạt đúng ý của e khiến mọi người phải dành ra quá nhiều thời gian ạ
---------------------------------------------------------
E chỉ muốn xin lời khuyên từ a5 và mọi người để trở nên tốt hơn ! Không để bản thân lại rơi vào sự cố gắng nữa vời nữa . E xin kết thúc ở đây ạ . E xin chân thành cảm ơn a5 và mọi người đã đọc