NGƯỜI GỬI: SNOW TREE
Chào anh,
Nghe tsbv cũng nhiều, nay em chia sẻ chút tâm sự của mình khi Tết đến gần.
Hồi còn học cấp 3 thì em cũng là một học sinh giỏi ở lớp. Hai năm sau tốt nghiệp thì em được gia đình lo cho đi du học. Khi đi thì gia đình bạn bè thầy cô đưa tiễn với nhiều kì vọng và chúc mừng. Nhưng rồi quãng thời gian ở nước ngoài đã không diễn ra tốt đẹp về cả mặt học tập, đi làm thêm hay mối quan hệ xung quanh. Được 1 năm thì em về.
Lý do cho việc thất bại kể ra thì nhiều. Em đã không tìm hiểu kỹ về môi trường sống và học tập, không tìm tham khảo kinh nghiệm từ những người đi trước. Em đã thiếu nhiều kỹ năng về giao tiếp xã hội. Em đã không đủ cố gắng và dễ nản lòng. Và cũng có thể vì mọi thứ đến dễ dàng từ việc làm hồ sơ, apply visa, cho đến những bài test đầu tiên khi đặt chân vào trường em cũng đạt kết quả tốt nên mình đã trở nên quá chỉ quan.
Sau vài năm về lại VN thì em cũng đang làm 1 công việc văn phòng dù trong tay không có bằng cấp gì. Có thể gọi là đủ ăn, tuy không dư nhưng hàng tháng cũng vẫn có thể tiết kiệm được Xét trong bối cảnh kinh tế đi xuống thì em thấy mình cũng có nhiều may mắn.
Dù vậy có lẽ em vẫn ít nhiều cảm thấy mặc cảm về những gì đã xảy ra. Em vẫn khá ngại ngùng khi có ai đó nhắc hay hỏi về việc ngày xưa mình đi du học, hoặc gọi em là du học sinh. Có lẽ trong số những người bạn cùng lớp đi du học thì em là có kết quả tệ nhất, dù cho ở cấp 3 thì thành tích của em tốt hơn các bạn khá nhiều (đúng là kết quả cấp 3 không nói lên được gì nhiều anh nhỉ). Dù ngoài mặt vẫn cười đùa và truyền đạt rằng tui ổn, tui không hối hận hay tiếc nuối gì khi về nước giữa chừng. Nhưng đâu đó trong lòng em vẫn biết mình có những ngại ngùng và mặc cảm.
Sắp tới là tết, về quê thì cũng gặp lại họ hàng bạn bè. Em không biết là nếu họ lại đề cập đến thì em sẽ phải đáp lại như thế nào, phản ứng ra sao để trong lòng cảm thấy bình an.
Em từng nghĩ mình phải giàu lên, đẹp hơn, khỏe mạnh hơn để chứng mình rằng mình hạnh phúc, mình ổn. Lúc đó sẽ chẳng có ai quan tâm đến chuyện em đã thất bại ra sao nữa nhỉ. Cuộc đời nói chuyện bằng kết quả mà. Hihi. Có quãng thời gian em đã nhảy nhiều lĩnh vực để cố gắng kiếm tiền để chứng mình mình thành công (kết quả thì nửa vời). Chắc 1 phần cũng do cuộc sống của em cũng đủ ăn nên em không có đủ quyết tâm để bứt lên chăng? Có chăng thỉnh thoảng khi có ý nghĩ muốn giàu lên hơn thì động lực của em sẽ là ở việc có thể sớm lập gia đình và sinh con với 1 nguồn tài chính ổn định.
Ồ em cũng không nghĩ là mình sẽ viết dài như vậy. Lúc đặt tay lên bàn phím em đoán chắc mình chỉ nói 2, 3 đoạn gì thôi. Cảm ơn anh và các bạn đã đọc tâm sự của em. Hy vọng sẽ may mắn được anh hồi đáp trước Tết. Chúc mọi người luôn mạnh khỏe để trải nghiệm cuộc sống này.