NGƯỜI GỬI: … (BẠN GIẤU TÊN)
Mình chia sẻ câu chuyện này không phải ghen tị với ai
Chuyện của mình liên quan tới cả cuộc đời mình gia đình mình và cuộc sống của mình.Mình sống trong gia đình có thể là trọng nam khinh nữ hướng về tâm linh mình không thể cụ thể rõ được.
Năm em mình ra đời là bé gái nhé mình là chị thứ hai anh mình là cả.Năm em gái mình ra đời gia đình mình cũng khinh mình nhiều lắm bố đánh đập mình nhiều nói thật ạ mẹ mình chửi mình rất nhiều mọi người nghĩ sẽ bình thường nhưng sau lưng đó mẹ mình chửi mình phải nói là như chó.Những câu tục xúc phạm bản thân mình.Thời gian đầu mình cũng không suy nghĩ nhiều mặc dù bố mẹ hay đánh chửi mình nhưng mình vẫn để im đó bố mẹ làm gì thì làm mình quen rồi.
Bố mình đánh chẳng lí do, năm đợt mình học online đợt dịch ạ em họ mình lớp 7 qua chơi lúc đó tớ ngồi học em ấy mở mic lên chửi cô giáo mình “dmm” mình đuổi nó xuống nhà ? Bố tớ lên đánh mình dã man không cần biết ai sai chỉ trích mình đánh mình thật sự kinh khủng lắm các bạn ạ.Cái đầu óc của con người là bộ phận quan trọng thực sự thì bố mình đánh đập mình dùng vũ khí và vũ lực vào đầu đến hiện tại bây giờ mình có thể cảm nhận được những cơn đau đầu thường xuyên.Cả hơn trăm trận đánh không lầm nào đánh vào đầu óc mình.Lần đập đầu vào tường lần đạp chân túm tóc kéo đầu mình chảy máu đầu mình khóc mặt không cảm xúc.
Vậy mẹ mình người mẹ của mình cổ vũ hãy đánh ch nó đi nó xứng đáng mà.Mình lúc đó không còn gì để nghĩ mọi người ạ.Mình tha thứ bố mẹ rất nhiều bố mẹ mình đánh chửi xong mình vẫn xuống phụ giúp.
Sức khoẻ mình yếu mình không thể phụ mẹ làm chè cùng được mình không làm mẹ nói mẹ chửi bố đánh bố mắng bà chửi bà đánh bà mắng.
Sau đó thêm một em trai nữa và mình chính thức được gọi là con ghẻ thôi.Hai em mình rất láo…em chửi mình còn khiêu khích mình không được sự yêu thương từ bố mẹ bị bố đánh.
Câu chuyện còn dài…gia đình mình rất kinh khủng…mình không muốn nói tiếp vì quá sợ hãi.
Đó là câu chuyện liên quan tới gia đình mình.
Sau đây câu chuyện của riêng mình.
Tớ là một người con gái về trinh tiết của phụ nữ tớ mới 13 tuổi mà mất đi giá trị của con gái, cô giáo tớ biết tớ khóc rất nhiều…cô nói với mẹ mẹ tớ biết tớ rất cầu xin đừng nói với bố…tớ biết lỗi của tớ tớ có lỗi với mẹ rất nhiều…mẹ tớ doạ nói với bố tớ bỏ nhà đi cùng hội bạn và mấy bạn chỉ ở được với tớ tới trưa một mình tớ ngồi ở ghế vườn hoa không suy nghĩ ngồi xem điện thoại.
Mẹ bạn nyc nhắn cho mình tâm sự cùng mình…và nói chuyện với mẹ mình đồng ý không nói với bố…mẹ mình chửi mình nói mình trước mặt em gái 5 tuổi…em tớ đi nói cho cô nhân viên và con trai của cô ấy…mẹ tớ xúc phạm tớ trước cô ấy và ctrai cô ấy loại con gái lawng loangf…lúc chị họ tớ nói tớ mới biết em gái tớ đi nói ngkhac…
Ở trường tớ bị dính tin đồn…Tớ từng chơi với nhóm bạn bên lớp khác giờ tớ nghỉ chơi vì lí do nyc tớ thích bạn tớ…Sau lưng hai người tình cảm với nhau tớ biết nên tớ tạm dừng mối quan hệ…Bạn ấy ép tớ qhtd rất nhiều mọi người ạ ai trong hoàn cảnh mới hiểu được mọi người chỉ trích tớ cũng được tớ sẽ lắng nghe.Và mình từng nói với hội bạn đó tớ bị nyc ép và nym hiện tại của nyc mình đi loan tin cho trường…Tớ bị trêu và cà rất nhiều nhưng tớ vẫn mặc kệ và không quan tâm…
Và hiện tại nghỉ hè ở nhà còn kinh khủng hơn…Hằng ngày mẹ tớ đều nói tớ nói ẩn ý ạ về việc tớ mất giá trị bản thân…Tớ vẫn mặc kệ ^^..Mẹ tớ nói gì tớ không quan tâm…Tớ ốm đau mẹ tớ cũng không quan tâm…Tớ bị đau đầu đau mắt đau miệng đau tai đau chân đau tay đau bụng.Ngộ độc thức ăn đi ngoài nhiều thực sự rất mệt tớ nói với mẹ đều vô ích…Mẹ tớ chửi mắng tớ như con đ* tớ vẫn cố gắng với bệnh của mình…
Và tớ bị viêm âm đạo cấp xin mẹ mua thuốc để chữa khỏi mẹ tớ vẫn không quan tâ