NGƯỜI GỬI: GROW STRONGER
Em 17t năm cuối c3. Em cảm thấy cô đơn, em mất kết nối với mn xung quanh. Em muốn trở nên vĩ đại, phiên bản vĩ đại nhất có thể của chính mình. Em bước vào hành trình phát triển bản thân đã lâu và tiếp xúc vô số tư tưởng của những người truyền cảm hứng.
Em biết là ngoài bản thân ra thì chả có ai ủng hộ mình đâu, mn xung quanh đêù là người bình thường họ không hiểu. Nếu có bất kì điều gì tệ xảy ra với e thì đương nhiên e phải tìm giải pháp. Mỗi ngày đều muốn nhiều và nhiều hơn nữa, cần đẩy bản thân nhiều hơn, phải trở nên tốt hơn nhiều nhất có thể, mạnh hơn và thông thái hơn. Điều gì đó tệ xảy ra thì đều có thể chịu đựng được, chả sao cả. Cái đó mới giúp xây dựng một tâm trí vững vàng.
Bất kì ai cũng có thể đánh giá mình, ok chơi tất. Không thể ước mùa đông bớt khắc nghiệt hơn, chỉ có thể làm tâm trí mình ngày càng mạnh hơn ko bị tổn thương bởi bất cứ thứ gì.
E đề cao sự kết nối với bản thân, giờ chắc khoảng hơn 70% hiểu chính mình. Em nhận ra những mối quan hệ của mình chỉ ở được mức xã giao, đến cuối đời thì vẫn là bản thân ở với mình mãi. Muốn tạo ra sự khác biệt thì phải sẵn sàng đi một mình, tách ra khỏi đám đông. Em phải đi một mình, vì con đường e muốn đi nó khác và sẽ chẳng có ai đi cùng mình cả. Một mình thì sao? Em vẫn phải làm vì bản thân. Em ko thấy ý nghĩa nào của việc cải thiện mấy mối quan hệ xã giao, thà là kết nối nhiều hơn với bản thân.
Em không có vấn đề về xã hội hay giao tiếp mà chỉ là chả thể mong đợi ai đó ngoài mình tôn trọng chính mình, tin mình, thúc đẩy mình. Nhiều lúc cũng buồn cái cảm giác kết quả nó đến lâu quá, mình vẫn cố gắng mỗi ngày vượt qua bản thân quá khứ và cần thời gian tính bằng năm tháng sức mạnh của thói quen nó mới hiện ra.