NGƯỜI GỬI: TÔI LÀ AI
Chào web5ngay và mọi người ạ.
Em là nam.
Hiện tại thì em 22 tuổi. Cũng sắp ra trường rồi ạ.
Có thể nói em là một người thụ động, từ nhỏ đến lớn em cứ để cuộc đời trôi đi, không hề có cố gắng cho bất cứ thứ gì, không hề có ý chí phấn đấu vì một thứ gì cả.
Từ hồi lúc học đại học cho đến bây giờ là em hoàn toàn được bố mẹ cho tiền học, tiền ăn, tiền trọ chứ em cũng chưa từng có làm việc gì cả. Đôi khi em cũng muốn thử sức mình, kiếm đại việc nào đó thử xem, nhưng em cảm giác có sức ỳ rất lớn, cũng cảm giác sợ bị lừa đảo nữa nên trong 4 năm đúng là em chỉ ăn, chơi và học.
Nhà em cũng kiểu đủ sống, trên mức bình thường một chút thôi ạ, không giàu. Em biết tình hình là vậy mà trong 4 năm em vẫn không có giúp được gì cho gia đình. Cảm giác mình đang ở vùng an toàn (biết là mình sẽ được chu cấp hằng tháng nên ko có ý chí cố gắng kiếm việc).
4 năm đại học của em cũng để trôi thôi ạ, cũng không cố gắng gì, chỉ học sao cho qua môn. Hậu quả là bây giờ em cũng chả nhớ gì hết về các môn đã học. Ngành học hiện tại của em là Logistics, là em chọn đại thôi ạ chứ cũng không đam mê thích thú gì lắm.
Ba mẹ em cũng trên 50 rồi. Hai người cũng không còn trẻ nữa. Em cũng biết mình không thể sống mà cứ để đời trôi đi như thế này. Mà phải cố gắng thôi.
Lâu lâu lướt fb thì có thông báo nhìn lại kỷ niệm. Đôi khi thì em cũng thấy giật mình, nghĩ "trời đã 4 năm rồi, mà 4 năm trước so với bây giờ thì cũng chả khác gì mấy, chả có tiến bộ gì mấy!(bây giờ có khi còn tệ hơn)" như vậy thực sự là rất buồn ạ. Cảm giác rất tệ về mình. Bạn bè ai cũng ok hết có định hướng cho mình hết, cảm giác có mỗi mình mình tuột lại phía sau.
Bây giờ em có mục tiêu phải giàu, phải thăng tiến trong công việc, phải phấn đấu lên chức. Bởi vì em biết nếu cứ sống như thế này thì 10,20,30 năm nữa thì em sẽ càng tệ đi thôi.
Mà em cũng có băn khoăn, là một người từ nhỏ đến lớn sống thụ động, không mục đích, không cố gắng, cũng không có thành tích nổi trội có thể thành công và trở nên giàu có được không ạ?
Cảm ơn mọi người đã đọc đến đây, mong mọi người thông cảm cho bài tâm sự lủng củng của em ạ.