Listen

Description

Send us a text

NGƯỜI GỬI: VÔ ĐỊNH


Xin chào gia đình Web5 ngày

Mình là nữ, 42 tuổi. Trong một lúc lướt fb mình tình cờ thấy nhóm này, có đọc thấy một số bài tâm sự của các bạn trẻ, mình cũng muốn viết ra vài dòng tâm sự của bản thân, một phần là vì mình không biết nói với ai, một phần cũng hy vọng có thể nhận được lời khuyên hữu ích từ mọi người.

Mình nghỉ việc từ đầu năm 2021 đến giờ. Công việc đó mình làm được hơn 6 năm, trong lĩnh vực dịch vụ và bán hàng. Mình nghỉ việc là do cảm thấy sức khỏe không còn phù hợp với loại hình công việc mà đòi hỏi lúc nào cũng phải tràn đầy năng lượng và giờ giấc không ổn định đó nữa. 

Và thật ra bản tính mình cũng không phù hợp với việc bán hàng, vì mình khá nhút nhát, không thích xã giao, ngại chào mời khách, mình làm được lâu cũng nhờ may mắn, sếp và đồng nghiệp thương mà hỗ trợ thôi. Lúc xin nghỉ, mình đang là một trưởng nhóm, nên mình nghĩ chắc cũng không khó để tìm việc khác, vị trí thấp bắt đầu lại với mức lương thấp hơn mình cũng chấp nhận.

Nhưng thật không ngờ, mình nộp hồ sơ khắp nơi mà không nơi nào gọi phỏng vấn. Sau khoảng 1 năm không xin được việc, mình cũng có thử xin một vài chỗ tương tự công việc cũ, kết quả là mình cũng không được gọi. Mình mới nhận ra có lẽ là mình đã quá tuổi tuyển dụng của các công ty.

Mình không có nhiều bạn bè, các mối quan hệ xã hội khác cũng rất kém. Những người còn liên lạc được thì khuyên mình tự mở shop hoặc bán hàng online, nhưng như đã nói ở trên, mình ngại câu kéo khách, mình không tự làm được công việc đó.

Mình có xem một số video về hướng nghiệp, đa số họ khuyên nên làm điều mình thích, nhưng mình đã suy nghĩ rất nhiều cũng không biết bản thân giỏi việc gì, thích làm gì nhất, cái gì mình cũng chỉ biết một chút, không chuyên sâu. Nhưng cho dù mình có bắt đầu đi học lại một ngành khác, thì liệu độ tuổi mình có còn được các nhà tuyển dụng chọn lựa không?

Mình không còn trẻ nữa, giờ mới nhận ra sao mình dở quá, nhiều bạn trẻ hơn mình cả chục tuổi, mà họ thành công biết bao nhiêu.

Mình còn ít tiền tiết kiệm được, chắc cũng có thể duy trì được vài năm nữa. Có lúc mình nghĩ hay là mặc kệ, tới đâu tính tới đó. Nhưng cuộc sống mình hiện tại chán vô cùng, anh chị em trong nhà đều có cuộc sống riêng nên cũng ít khi tâm sự, mà mình thấy mình dở nên cũng ngại gặp họ, có khi cả ngày mình chẳng gặp ai, không mở miệng nói chuyện câu nào, không làm gì cả, chỉ lướt web, học vài câu tiếng Anh (thực ra lướt web nhiều hơn học, mình chỉ là không muốn quá lãng phí thời gian hiện có nên ráng đọc đọc vậy thôi chứ không có hứng thú). Cuộc đời còn dài không lẽ mình cứ sống như vậy?

Mình tệ lắm phải không?

Hiện giờ mình thực sự không biết nên làm gì.

Mình dừng viết ở đây. Cảm ơn mọi người đã đọc.

*********************************************************
Người nói thì vô tình, nhưng cũng lo người nghe hữu ý.
Vì vậy tui chủ động viết trước vài dòng trước khi ai đó phát hiện ra.
Việc gọi phụ nữ là "già" là điều không nên, tui cũng đắn đo rất nhiều. Tuy nhiên, các từ ngữ khác như "lâu năm" hay "nhiều tuổi" ko thể minh họa "suy nghĩ của nhà tuyển dụng" trong thực tế, buộc lòng tui phải bất đắc dĩ dùng từ này.
Mong sẽ ko ai phiền lòng, và đó chỉ là một từ ngữ được dùng sát thực tế.