NGƯỜI GỬI: SONG TỬ
Chào cả nhà thân thương!
Trước tiên mình xin cám ơn Web5ngay đã phát hành chuyên mục tâm sự buồn vui. Vì đối với 1 đứa khó kết bạn và ngại xã giao như mình thì những lúc áp lực và bế tắc như thế này không biết tâm sự cùng ai.
Mình và bạn trai yêu nhau được 1 năm, lý do mình nhận lời yêu bạn đó là vì cách quan tâm và chăm sóc của bạn cho mình cảm giác ấm áp và được che chở. Tuy đôi lúc có giận hờn nhưng qua ngày hôm sau là trở lại bình thường.
Cho đến khi gia đình bạn mở các cơ sở kinh doanh, và có nhờ mình quản lý (công việc chính của mình) vì họ không có kinh nghiệm và tin tưởng vào năng lực của mình. Mình cũng vui vẻ nhận lời và thậm chí còn chấp nhận lương ít (chỉ bằng 1/3 so với chỗ làm cũ) do ban đầu thiếu vốn để duy trì.
Mọi thứ cũng dần ổn định và đến giai đoạn gặt hái thành công, có nghĩa là mình ít nhiều cũng sẽ được nhận % tiền lời như hứa hẹn ban đầu. Chuyện sẽ không có gì để nói cho đến khi người bạn trai đối xử với mình không còn nhẹ nhàng như xưa, mỗi lời nói ra luôn kèm thái độ quát nạt dù mình chẳng biết mình làm cái gì sai. 1 lần 2 lần mình có nhắc là mình không thích bị đối xử như vậy, bạn cũng xin lỗi rồi dỗ dành.
Cho đến 1 ngày bạn quát mình từ lúc thấy mặt đến lúc mình ôm mặt khóc bỏ đi chỉ vì những lý do nhỏ nhặt nhất. Gọi điện thoại nhờ mình mở cửa tiệm để bạn bê đồ vô, mình ko nghe rõ hỏi lại là bạn nạt to “Mở cửa”, nhờ mình bật đèn hết lên nhưng mình bật không đúng (vì có khoảng 5-6 nút bật) bạn cũng la có 1 chỗ bật đèn cũng không biết bật. Nói chung là đang rất vui vẻ bình thường sang nói chuyện với mình là lên giọng và gắt gỏng. Có mặt mẹ và anh chị của bạn ở đó chứng kiến và họ cũng bênh mình và nói mình bỏ qua cho bạn vì nhiều khi làm việc mệt nên hơi cáu.
Có thể đối với mọi người là đó là chuyện bình thường giữa các cặp đôi. Nhưng đối với mình đó là 1 dấu hiệu gì đó báo rằng suốt quãng đời còn lại nếu mình cố chấp tiếp tục với người này thì sẽ bị mặt nặng mày nhẹ ngày qua ngày. Cảnh này mình từng chứng kiến ba đối xử với mẹ mình rồi nên mình dễ nhận thấy sự tương đồng. Mình không trách bạn trai tại sao đối xử với mình như vậy, mình tự nghĩ bản thân có làm gì sai không. Mình tự nhận thấy có thể mình không giỏi việc nhà hay có một khuyết điểm gì đó mà bạn không thích, hoặc cái tính hỏi nhiều nói tới nói lui mà bạn không thích nên dần dà cứ hễ gặp mặt là muốn lớn tiếng.
Và mình đã quyết định chia tay, và ra đi trắng tay, tiền dành dụm để xoay sở cũng đã dùng hết trong thời gian làm việc cho gd bạn. Có người bạn khuyên mình nên nhịn để có tiền ra tiền vào rồi sau đó muốn làm gì làm. Nhưng mình không chịu được cái thái độ đó nên đã quyết định chia tay, gia đình bạn và bạn giữa đêm cũng tới trước nhà mình để mong mình cho bạn 1 cơ hội. Nhưng lúc đó mình đã quá mệt vì khóc rất nhiều và cũng không muốn thay đổi quyết định này nên không gặp. Và mình cũng hứa là sẽ tiếp tục giúp việc kinh doanh của gia đình cho đến khi tìm được người tin tưởng để thay thế mình.
Liệu rằng mình quá nhạy cảm? Mình làm vậy là đúng hay sai? Mong mọi người cho mình cái nhìn khách quan