NGƯỜI GỬI: HY VỌNG
Em chào thầy và mọi người ạ
Em ly hôn rồi thầy ạ.
Chồng em nợ nần đến giờ gần 2 tỷ (có cả nợ nặng lãi). và cảm thấy cùng đường bí lối vì cả 2 bên gia đình đều nghèo không có lo cho anh được. Cảm thấy xấu hổ, không đối diện được (với việc bị cơ quan đuổi khỏi ngành rồi không biết làm gì), vì việc mất danh dự khi ai cũng biết mình nợ nàn rồi đòi nợ nhưng không có tiền nên thất hứa, mất uy tín. Xấu hổ với gia đình vợ vì 1 số người ta cũng đòi đến nhà bố mẹ vợ.
Anh bảo quyết ly hôn để giải thoát cho em và con. Con gái em mới 7 tháng tuổi.
Anh bảo muốn đi làm ăn xa rồi khi nào có tiền mới quay về. Bảo rằng tạm thời tuổi thơ con ko có bố, sau này con lớn sẽ hiểu. Ở lại cũng không có con đường thoát thân. Và đã quyết phải ly hôn. Nhưng cũng luôn mù mờ về con đường phía trước nên luôn rất tiêu cực.
Mỗi lần nghe con đang tập nói cứ cả ngày ba ..ba em buồn quá ạ.
Em buồn cho mình. Sợ mình không nuôi con một mình tốt. Sợ để con cảm thấy thiếu thốn tình yêu của bố. Sợ lớn lên đi học hay con biết thấy các bạn có bố mà mình không có con buồn con tủi. Trước đây 2 mẹ con ở cữ ở ngoại bố bận đi làm đêm hay ở lại xã, cứ mỗi lần bố tranh thủ qua chơi với bế con tý là con reo con thích. Nhưng bố mẹ 2 bên cũng đều luôn phiền lòng bởi nợ nần.
Rồi những mâu thuẫn xảy ra. Anh cũng vừa cảm thấy phải chống trọi 1 mình vừa thấy có lỗi. Nên cũng chẳng dám xuống nhà ngoại nữa.
Em rất muốn được nghe thầy và mọi người chia sẻ về việc làm sao để nuôi con để con không cảm thấy thiếu thốn và tủi thân khi không có sự nuôi dạy và đồng hành của bố. Làm sao để con có thể được phát triển đủ đầy ạ
Em cảm ơn thầy và mọi người ạ