Listen

Description

Send us a text


NGƯỜI GỬI: GIỌT MƯA 97

Em chào anh, em là Thức, năm nay 26 tuổi. Hiện đang sinh sống tại Hà Nội. Em có một cô bạn gái kém em 2 tuổi yêu nhau được gần 4 năm. Hiện bạn gái em đang đi du học thạc sĩ bên Pháp được 1 năm. Còn 1 năm nữa là bạn ấy về. Em hiện đang làm lập trình viên trái ngành nên mọi thứ cũng mới bắt đầu. Em đã tính là cô ấy đi du học về năm sau, và em cũng ổn định hơn trong lĩnh vực công việc của mình thì tụi em cưới nhau. Hoặc là ổn định thêm 1,2 năm nữa.

Nhưng rồi vấn đề xảy ra, bạn ấy có cơ hội học lên tiến sĩ ở bên Pháp. Nhưng sẽ phải mất 5 năm để học, tức là cộng thêm với 1 năm thạc sĩ còn lại thì sẽ là còn 6 năm. bạn ấy cũng đang lưỡng lự ko biết có nên học tiếp hay ko, và rồi gia đình bạn ấy tác động để bạn ấy học tiếp. Bạn ấy là chị cả nên em biết là bố mẹ bạn ấy rất muốn có đứa con gái như vậy để nở mày nở mặt. Nhưng rõ ràng quãng thời gian 6 năm tới đây sẽ là quá dài cho một sự chờ đợi ở bản thân em. Xa mặt cách lòng, rồi quãng thời gian đó bao nhiêu chuyện xảy ra, rồi ko biết bao nhiêu người sẽ đi lướt qua đời mình (điều này em phải thừa nhận thật lòng). Em đã có nói chuyện vs bạn ấy và rất muốn bạn ấy năm sau về, em sẽ nỗ lực để thành công sớm để lo cho tương lai gia đinh nhỏ. Bạn ấy cũng rất buồn nhưng bạn ấy gần như là tuýp người nghe theo gia đình tuyệt đối, và em cũng ko biết cách nào để có thể can thiệp được. Giữa 2 đứa em ko hề xảy ra chuyện gì, mọi thứ đều rất yên bình, nên là việc này với em nó giống như một biến cố (ko hẳn là cú sốc).

Em yêu bạn ấy rất nhiều và bạn ấy cũng vậy, bọn em đã về ra mắt gia đình rất nhiều lần. Quyết định của bạn ấy rõ ràng là rất khó khăn, vì nếu chọn ở lại thì rất có thể bọn em sẽ bỏ lỡ nhau. Còn nếu bạn ấy trở về thì sẽ mất cơ hội học lên tiến sĩ ở bên Pháp. Lý do em phản đối bạn ấy ko học lên một phần đó là do quãng thời gian lâu như vậy, một phần nữa đó là sau đây 6 năm thì bạn ấy sẽ có thêm cơ hội làm việc ở bên Pháp, và lúc đấy chắc chắn lại đắn đo và rồi ko biết sẽ phải chờ đợi thêm bao lâu. Hoặc là khi bạn ấy về, bạn ấy cũng sẽ phải bắt đầu lại, có thể có bằng cấp ok hơn nhưng bảo thành công trong công việc luôn thì khá khó khăn. Chưa kể đến việc nếu lúc ấy bọn em có thể kết hôn luôn thì khi có con bạn ấy sẽ lại mất khoảng thời gian để sinh con, làm gián đoạn trong công việc.

Đứng về phía bạn ấy em nghĩ đa số mọi ng đều ủng hộ bạn ấy học lên vì đây là cơ hội mà ko phải ai cũng có. Nhưng đứng về phía em chắc chắn đa số mọi ng sẽ đều bảo là chia tay đi hoặc là bảo bạn ấy ko học lên nữa. Gia đình em có 2 chị em. Chị em năm nay 31 tuổi rồi mà cũng chưa lấy chồng. Nên rõ ràng áp lực về chuyện lập gia đình vs em là rất lớn. Đó cũng là điều thường thấy ở ngoài miền Bắc. Việc 6 năm tới em chờ đợi một điều gì đó xa xôi rõ ràng với gia đình em là rất khó để có thể chấp nhận. Em cũng ko phải là một đứa vô tâm nên việc bố mẹ về hưu ở nhà quanh quẩn, thiếu đi tiếng nói của con trẻ như những gia đình xung quanh, em cũng rất buồn…

Với bản thân em thì em nên phải làm như thế nào ạ. :(((((((((((((((((((