NGƯỜI GỬI: CẬU BẠN SINH VIÊN NĂM NHẤT
Em kính chào thầy và toàn thể gia đình Web5ngay !
Những tuần tháng vừa qua khiến em rất stress, câu chuyện cuả em khi đối chiếu với câu chuyện của các anh chị khác trên đây em thấy nó nhỏ hơn nhiều. Nhưng gần đây vì việc này mà khiến bản thân em rất là stress, và em cũng đã nghĩ ngợi và tự tìm cách mày mò hướng giải quyết cục stress này nhưng vẫn chưa xong. Em rất mong có thể được thầy và mọi người, với cương vị là người ngoài có thể có cái nhìn sáng suốt hơn em có thể đưa ra lời khuyên cho em ạ.
Bản thân em hiện đang trong một mối tình, trước khi quen mối tình này em bị kẹt giữa 2 chiều suy nghĩ, một hướng là mình nên bỏ qua việc yêu đương một khoảng thời gian, dành thời gian đó hoàn thiện bản thân mình. Còn thứ 2 là sợ rằng mình sẽ hối hận, rằng mình sẽ hối lỗi khi không có đủ can đảm nói với người con gái mình thích rằng mình thích họ, rằng mình bỏ lỡ đi một mối tình.
Hiện em đang là sinh viên năm 1, lúc đầu em không tính quen ai, thế nhưng trời đưa đẩy và thế là em thích một bạn và bạn đó cũng thích lại mình. Thì đứng trước 2 chiều suy nghĩ trên em quyết định đi theo con đường thứ 2 là không muốn hối hận, và mối quan hệ ban đầu giữa em và bạn rất tuyệt vời, mọi chuyện đều đẹp.
Nhưng rồi sau đó bản thân em nảy sinh ra những vấn đề cá nhân. Lí do vì sao em dự định ban đầu không tính quen ai là bởi bản thân em hiện tại còn rất nhiều khuyết điểm, những năm tháng đi học của em rất nhàm chán, em thậm chí không có lấy được một người bạn, gặp những vấn đề về tâm lí hay bị buồn, và hay thất vọng bản thân bởi nhiều khi mình chây lười. Sau khi quen bạn một khoảng thời gian thì những vấn đề trên quay lại, em hay bị buồn và nỗi buồn này nó kéo mối quan hệ xuống. Dù em không muốn nhưng có những hôm gặp bạn em trong trạng thái tệ và từ đó khiến tâm trạng bạn như bị chùn xuống theo em, và điều này kéo dài trong khoảng thời gian làm em có cảm giác như mình đang là gánh nặng cho bạn, cảm giác tội lỗi vì mình đã không mang lại cho tình yêu của mình những điều tốt và lãng mạn nhất, nguyên nhân bởi những cái ưu phiền của mình.
Và bản thân em không đơn thuần chỉ than phiền rồi xong, em đã có cho mình những hướng giải quyết vấn đề, để cải thiện cuộc đời mình, để khiến cho mình tốt lên. Nhưng vấn đề là theo em dự kiến những thay đổi này sẽ tốn rất nhiều thời gian chứ tình trạng của em sẽ không thể thay đổi nhanh chóng ngày một ngày hai được.
Em đã có kể cho bạn nghe vấn đề của mình, em bảo bạn có thể ra đi nếu bạn muốn, nhưng bạn vẫn lựa chọn bên em. Dù vậy nhưng em vẫn thấy stress về chuyện này và em cảm giác như mối quan hệ tụi em đang đi xuống dần dần và em cảm giác nó khó lòng nào lâu dài, sự quan tâm của bạn cũng như cách nói chuyện của bạn cũng giảm dần hứng thú theo thời gian, và em nghĩ một phần nguyên nhân là bởi vấn đề mình mắc phải.
Bản thân em giờ không biết liệu có nên chia tay hay không, liệu đó là hành động bỏ cuộc hay liệu đó là điều tốt cho cả 2. Rằng khi chia tay thì bạn sẽ có thể ở bên cạnh ai đó mang lại hạnh phúc cho bạn tốt hơn em, và em cũng có thể dành toàn bộ sự chú tâm để cải thiện bản thân mình, không còn cảm giác hối lỗi nữa.
Câu chuyện tâm sự của em dài và em thành thật xin lỗi mọi người vì chuyện đó, nhưng em thật sự cảm thấy mắc kẹt.
Mong thầy cũng như mọi người có thể cho em lời khuyên!
Em thành thật cảm ơn ạ!