Listen

Description

Send us a text

NGƯỜI GỬI:  Tô Phở Pò thơm phức

Chào anh và mọi người

Cũng như bao bạn khác, em tốt nghiệp đại học với tấm bằng đại học loại giỏi trên tay. Đi làm kiếm tiền, lấy chồng và sinh con Cuộc sống trôi qua như hầu hết các kịch bản thường thấy.

Và mọi thứ bắt đầu thay đổi khi dịch Covid đến.

Em quyết định buông bỏ công việc đang làm, ở nhà chăm sóc 2 con và ba mẹ chồng để chồng yên tâm thực hiện 3T tại chỗ làm.

Cũng vào thời điểm đó, bé nhỏ nhà em phát hiện mang hội chứng rối loạn phổ tự kỷ (nhẹ thôi vì em phát hiện sớm). Bao nhiêu tiền bạc dành dụm được em dùng để can thiệp cho bé. Mừng là vì hiện tại bé đã tiến bộ rất nhiều.

Việc ở nhà chăm con mọn và không có thu nhập khiến em ngày càng khép mình và em cảm nhận sâu sắc sự coi rẻ từ phía gia đình chồng.

Sau đó, em bắt đầu đi làm lại, có thu nhập và thêm mối quan hệ bạn bè ngoài bốn bức tường.Tuy nhiên, mâu thuẩn cũng bắt đầu.

Vì mâu thuẩn trong cách dạy con, mà em đã có 1 lần trả treo lại với mẹ chồng. Chỉ 1 lần duy nhất. Hậu quả em nhận được là gia đình em bị liên lụy, mẹ chồng em dùng những từ ngữ rất khó nghe để sỉ nhục em và mẹ ruột em.

Từ thời điểm đó đến nay đã gần 1 năm và vợ chồng em cũng chiến tranh lạnh từ đó.

Nói về chồng em. Anh là người  không bài bạc, không rượu chè sa đà và không quan tâm hay yêu thương gì em. Khi mâu thuẩn xảy ra, anh chọn im lặng. Chuyện em và mẹ chồng, anh không nói gì. Em hay nói đùa, anh cứ như anh hàng xóm, đi làm về, ăn miếng cơm, vô phòng mở máy lạnh và chơi game là đủ, còn lại ai muốn làm gì thì tùy.

Hiện tại tụi em đã ly thân, tuy nhiên anh yêu cầu em vẫn cùng sống chung nhà để thuận tiện cho 2 con. Nhưng thật ra, em vẫn chịu mọi áp lực từ phía mẹ chồng. Và anh với cương vị là một anh hàng xóm chung hộ khẩu xem đó như chuyện nhà người khác.

Em quyết định sẽ dọn ra riêng và tiến hành thủ tục li hôn. Thật ra cái em lo sợ chỉ là em không kham nổi chi tiêu của 3 mẹ con. Nhưng nếu em tiếp tục ở lại, cái em nhận được chỉ là tiết kiệm đc 3_4 triệu thuê nhà hàng tháng (hiện tại tụi em độc lập tài chính với nhau và mỗi tháng anh có gửi trợ cấp nuôi con cho em)

Nhiều khi em chỉ muốn một nơi yên bình để em về. Một nơi em có thể trốn tránh, thu mình lại trước áp lực công việc. Hiện tại em thấy môi trường làm việc còn tự do hơn khi em đặt chân về nhà. Em không dạy con mình thế nào là hạnh phúc được, em căng thẳng và hay cáu gắt.

Em cũng có thể tưởng tượng được khi em li hôn thì sẽ phải đối mặt những gì nhưng nếu em cứ sống như thế, thì liệu em có vô trách nhiệm với cuộc đời em quá chăng?