NGƯỜI GỬI: HẠT DƯA
Xin chào mọi người. Năm nay em 21 tuổi, hôm nay em viết bài này mong nhận được lời khuyên, lời chia sẻ của mọi người và Thầy ạ.
Từ nhỏ cho đến năm 14 tuổi em sống trong tình yêu thương của mẹ và thân ai nấy lo của ba (mang hướng trung tính, em không hề cảm thấy lạnh nhạt hay gì cả, em cảm thấy tự do và em thích sự tự do đó), em nghĩ là vì vậy nên từ nhỏ em quản lý rất tốt thành tích học tập, xây dựng thói quen tiết kiệm tiền mà không hề gặp khó khăn và cũng không tốn nhiều sức lực.
Nhưng sau đó từ năm em 14 tuổi trở đi ba em không chịu đi làm đàng hoàng (làm qua loa 1, 2 việc trong khoảng thời gian ngắn), sau đó là gần 5 năm nay chỉ ngồi ở nhà chơi cổ phiếu, đi uống cà phê với bạn bè, lâu lâu còn đem tiền đi đánh bài mặc dù ba không làm ra tiền.
Có lẽ vì quá rãnh rỗi, cảm thấy thất bại trong cuộc sống mà ba em bắt đầu kiểm soát một cách vô lý, bới móc tất cả mọi thứ để chửi bới thậm tệ em trong thời gian dài, vì ba em chỉ ở nhà không chịu đi làm nên hầu hết thời gian em đều sống trong căng thẳng sợ hãi như là đang ở trong nhà tù, không một giây phút nào em nằm ở nhà mà cảm thấy được thư giản.
Trong khoảng thời gian gần 8 năm em đã thử nhiều lần tâm sự và nói chuyện để ba con hiểu nhau nhưng vô vọng. Mẹ em cũng rất chán nản, em nhiều lần khuyên mẹ ly dị từ năm lớp 10 tới năm 2 đại học nhưng mẹ bảo thôi.
Em lấy 2 ví dụ tượng trưng (những chuyện tương tự xảy ra hàng ngày)
1 hôm mẹ em ở quê lên không nấu cơm nên mua 1 bịch bún bò 30k cho em ăn, cha chửi um sùm, giảng đạo lý kêu nhà không làm ra tiền mà tiêu xài phung phí mẹ mới nói khỏi nấu cơm nên mua xong hôm sau ba giận dỗi chửi bới không chịu đi giao hàng phụ mẹ, nhưng sau đó 2 tuần ba vì sĩ diện mà đi mượn 2 triệu bao bạn bè uống nước và đánh bài.
Nhà em được đền bù 400 triệu, ba không chịu lấy trả tiền sổ đỏ mà cầm đi chơi chứng khoáng (có lẽ đã thua hết 200-300 triệu), ba chơi bằng cách ngồi nhìn bảng điện nhiều giờ liền. Hiện g sắp tới hạn trả tiền sổ đỏ 600 triệu nhưng giờ nhà em chỉ có 100 triệu
Vì tâm lý bất ổn trong thời gian dài nên em không thể tự chủ bản thân tốt như lúc còn nhỏ, em dần cảm thấy lạc lối và thất vọng về bản thân, năm 18 em bị tr.ầm c.ảm và lần đầu và một thời gian dài sau đó xuất hiện suy nghĩ t..uw tuwr nhưng em đã cố gắng tìm hiểu nhiều hơn về bản thân và cố gắng khắc phục áp lực, suy nghĩ giải pháp nên hiện g đã vượt qua tr.ầm cảm và đang tìm giải pháp cho tương lai ạ.
Em nghĩ giờ việc tốt nhất em có thể làm có lẽ là cố gắng học cho đến lúc ra trường, nhưng em vẫn cảm thấy bế tắc quá mong mọi người cho em lời khuyên ạ.