Listen

Description

Send us a text

NGƯỜI GỬI: MỨT GỪNG

Xin chào thầy Năm và các anh chị trong nhóm W5N.  Tóm tắt về bản thân mình, em là một đứa sinh viên (ngành mà có một chút mỹ thuật + một chút kỹ thuật) 22 tuổi mới đi thực tập được 3 tháng. 

Sau 3 tháng thực tập, em có ý định dừng lại. Không phải là để book vé lên Đà Lạt healing gì đâu. Dù vậy, em hơi có cảm giác không thể đi làm tiếp ngay, và cảm giác không biết mình giỏi cái gì, không thể tiếp thu thêm cái gì cho ra hồn. 

1. Em muốn mình được tĩnh tâm để trau dồi thêm. Vì em đã failed khá nhiều dự án của công ty. Em được giao cho những công việc không cần nhiều chuyên môn nên chỉ có thể học thông qua quan sát. Xung quanh cũng có nhiều bạn đang thực tập giống mình và họ được làm những thứ đúng chuyên môn hơn. Nó khiến em rất áp lực, cảm thấy dù chỉ là việc nhỏ nhặt mà mình còn làm không được huống gì những việc mà người khác đang làm.  

2. Không được làm thì mình học bằng cách quan sát thôi! Trước khi đi làm, em đã nghĩ sơ sơ một con đường "vòng" trong đầu. Nguyện vọng của em là thiết kế 3d game cơ, nhưng đó là hành trình dài cần nhiều thời gian và tiền bạc. Em muốn học được cách tư duy của những người giỏi về vẽ vời, màu sắc, bố cục.  Sau 3 tháng, em cũng có học được nhiều thứ. Học được workflow của họ, một chút xíu về tư duy. Nhưng nếu làm tiếp, em sẽ không có cơ hội để thực hành. Vì job nào mình làm không được sẽ phải đẩy ngay cho người khác để kịp tiến độ. Về nhà thực hành, thời gian quá ít. Vậy nên em nghĩ mình đi làm tới đây cũng đủ rồi, mình cũng biết được kha khá cái mình cần biết. 

3. Em nghĩ xem tại sao người khác làm được mà mình không làm được. Đa số các việc ở chỗ làm hiện tại đều đòi hỏi kỹ năng mà em không trau dồi. Khoảng thời gian đại học tuy có lười biếng nhưng em vẫn học kỹ năng chuyên môn một cách đều đặn. Mà cái em đã dành thời gian học và tâm huyết vào lại không phải cái công ty cần. Còn các bạn khác, ai cũng yêu thích việc họ đang làm và đã muốn làm công việc này từ lâu. 

4. Có phải em đang bỏ cuộc quá dễ dàng không? Có rất nhiều lời khuyên ở xung quanh em. Những người có tuổi nghề, có trải nghiệm thỉnh thoảng phê phán mấy bạn sinh viên ảo tưởng, đi làm 1-2 tháng đã nghĩ rằng nghề này không hợp với mình. Nó khiến em phân vân về quyết định có nghỉ làm hay không. Nhưng cuối cùng thì em vẫn chọn sẽ tạm nghỉ. Không phải là mình bỏ cuộc hay gì. Mình vẫn tiếp tục theo đuổi vì công ty không theo mình cả đời mà là sự nghiệp, kỹ năng sẽ theo mình cả đời. 

Haizz. Hồi còn sinh viên, em chỉ là người phục vụ bàn, một bạn pha chế, thu ngân, nhưng đối với em nó là cả vấn đề, cứ mắc lỗi miết. Em cũng thắc mắc sao người ta làm được mà mình lại không, y như bây giờ. 

Thật ra, em cũng đã có quyết định và một kế hoạch khác. Vấn đề chắc nằm ở cảm xúc, giữ được sự tỉnh táo và tích cực khi thật sự là mình chưa giỏi và chưa biết mình có thể làm được gì. Chỉ là em tò mò, muốn tìm hiểu xem còn cái gì mà mình chưa biết, chưa nhìn thấy được về vấn đề của bản thân không. Em cảm ơn Thầy và mọi người đã đọc ạ.