Listen

Description

Send us a text


NGƯỜI GỬI: KẺ SỐNG TRONG VỌNG TƯỞNG

Lời đầu tiên e xin chào a và gởi tới a lời cảm ơn chân thành nhất,cảm ơn a vì những bài dạy trên youtube,cảm ơn a vì chương trình tâm sự kinh doanh,a đã tâm sự,chia sẽ,giúp e cảm thấy được chia sẽ và học hỏi được nhiều lắm,thật lòng cảm ơn a rất rất nhiều.

từ bé e đã là 1 đứa ham chơi không lo học hành,13 tuổi bỏ học gia đình khuyên kiểu gì cũng k lo học hành,suốt ngày mơ mộng sống trong mộng tưởng do chính mình tạo ra.

vì không chịu đi học nên là gia đình cũng khuyên không chịu đi học thì đi kiếm cái nghề mà học để sau này có nghề làm ăn,

rồi e cũng bắt đầu đi học nghề,e học nghề làm bánh,tuổi trẻ ham chơi đua đòi theo bạn bè rồi bắt đầu tập tành hút canxa,

e vẫn học nghề vẫn làm nghề nhưng vẫn cứ hút cùng với những đứa làm chung,và cứ thế ngày nào cũng tụ tập bạn bè sáng cũng hút,trưa cũng hút,chiều cũng hút,có khi chơi thâu đêm suốt sáng,mỗi lần hút vào e lại mộng tưởng về cái thế giới ảo của mình.nó chân thật hơn và cứ thế đầu óc không bao giờ tĩnh táo lúc nào cũng mơ mơ màng màng.

hút canxa nhiều quá nó bị chai thuốc,hút nhiều nó k được phê như lúc ban đầu và rồi bắt đầu tìm đến thứ khác nó phê hơn đó là cỏ mỹ,rồi lại đưa đẩy tìm đến maatuy đá rồi lại đến hàng trắng,đến lúc muốn đi tìm cảm giác e lại hút maatuy đá lẫn hàng trắng để tìm cảm giác,tìm thế giới ảo do chính mình tạo ra.

k có tiền bắt đầu vay mượn để hút,k có tiền trả ng ta đến nhà đòi,gia đình e bất lực k biết làm sao,

đến đỉnh điểm má e khóc sưng cả mắt thấy e về má e quỳ xuống lạy e,bỗng dưng e cảm thấy bản thân mình bất hiếu,tội lỗi như thế nào,và e tự hứa với lòng mình phải thay đổi,mình phải sống thật,đừng có ảo tưởng nữa,mình phải trở về thực tại.

và rồi e bắt đầu thay đổi,e bắt đầu tự cai những cái chất kích thích giết người đấy tại nhà.

những ngày đầu vật vã,khổ sở,muốn chết đi sống lại,không ăn uống gì được,nhiều lúc nghĩ quẩn muốn chết đi,nhưng e nhớ mãi cái lúc mà má e khóc sưng mắt quỳ xuống lạy e nên quyết tâm mình phải bỏ nó mình phải thay đổi,mình phải làm được.

sau 1 tháng e mới cảm thấy cơ thể mình bắt đầu có sức sống trở lại,và rồi quyết tâm thay đổi,từ đó không bao giờ động vào những thứ đó nữa

3 năm sau e cũng lấy vợ và có 1 bé trai hơn 1 tuổi,e bắt đầu tu chí làm ăn,được 1 thời gian thì cũng bắt đầu kinh doanh,và vì thiếu kiến thức thiếu hiểu biết và quá vội vàng e lại thất bại,thanh lí hết tất cả mọi thứ vẫn còn nợ vài chục triệu,cũng cảm thấy buồn và bất lực lắm.

bây giờ vẫn đi làm cố gắng trả nợ cũng gần hết rồi

và hiện tại e vẫn làm nghề bánh tính đến nay cũng 15 năm làm nghề rồi,không giỏi hơn ai nhưng cũng là thợ lành nghề

e cũng dạy nghề và chia sẻ kinh nghiệm cho rất nhiều người và không lấy tiền,trong group làm bánh e vẫn dạy online và giúp anh chị em trong nghề cải thiện bánh ngon và đẹp mắt hơn rất nhiều người muốn gởi tiền e cũng k nhận.

vợ e có nói là bây giờ mình cũng đang khó khăn sao a k nhận tiền người ta trong khi mình bỏ thời gian ra dạy nghề cho người ta mà

e thì lại nghĩ thôi kệ mình cứ cho đi đâu có nghĩ gì

bỗng dưng lâu lâu lại có người mời e về làm trả lương rất là cao,có người thì mời e về làm quản lí và hướng dẫn làm bánh cho thợ bên họ,có người còn mời e qua cả nước ngoài làm cho họ với mức lương e chưa từng nghĩ tới

đây đều là những cơ hội cho bản thân mình nếu mình chấp nhận có thể sẽ có mức lương cao hơn,có cơ hội học hỏi và thăng tiến nhiều hơn

bây giờ nếu đi thì có thêm cơ hội học hỏi,có cơ hội thăng tiến nhiều hơn nhưng phải xa gia đình và mông lung quá k biết nên quyết định như thế nào?