Listen

Description

Send us a text

NGƯỜI GỬI: NGHĨA

Tử tế 

Xin chào Thầy và mọi người. Mình năm nay 26 tuổi, vào đời từ năm 17 tuổi và đã có gia đình riêng. Trải qua nhiều biến cố trong cuộc đời, từ gia đình, bản thân, bị bỏ rơi.. gần như mọi cảm xúc trên đời mình đã nếm đủ. Nhưng chỉ một cảm giác duy nhất mà mình không vượt qua được và ám ảnh mình mỗi ngày. Đó là cách mọi người nhìn nhận về sự tử tế.

Việc mọi người nhìn tờ giấy trắng họ sẽ thấy chấm đen đầu tiên, hay ngược lại đã là cái gì đó luôn ám ảnh mình. Mình luôn cố trở thành người tử tế, nhưng dần dân mọi người xung quanh chỉ chăm chăm vào những cái sai bé nhất của mình. Những chuyện bé đến mức ngoài XH kia chẳng ai buồn nói về người khác.

Và mình bị cô lập bởi chính nỗi buồn đó. Cô đơn đến mức nhiều đêm nhấm nhấp cảm xúc đó đến sáng. Rồi lại vui vẻ như chẳng có gì.

Mình cũng đã nghe các podcast của thầy về sự hy sinh cho đi và không mưu cầu.

Nhưng cuối cùng, mình không vượt qua được. Vì sao những người không ra gì luôn được những con người đó nhìn thấy điểm tốt 1 cách thường xuyên? Mình bị đơn trên chính cảm xúc đó.

Còn nếu dừng cho đi, mình sẽ không còn giá trị gì nữa, phải không?