NGƯỜI GỬI: OANH KARA
Em chào thầy Năm, đầu tiên em xin chúc thầy và đại gia đình Web 5 ngày thật nhiều sức khỏe ạ.
Em 32 tuổi, em đang có một em bé 2.5 tuổi, và em là mẹ đơn thân ạ.
Em hiện tại sống ở nước ngoài, sau nhiều năm trầy trật lao động chân tay, từ lọc xương gà, đến phụ quán ăn nhà hàng thì cuối cùng em cũng được làm một công việc văn phòng cho một công ty nhỏ ở Anh, đó là vị trí admin thầy ạ.
Tiếng anh của em không phải quá tệ nhưng vẫn thật sự đuối khi xung quanh em chỉ toàn là người bản địa và em là người không phải người Anh duy nhất ở đây ạ.
Em cảm thấy thật may mắn vì tìm được một công việc không yêu cầu kinh nghiệm, mọi người hòa đồng, tử tế, tạo điều kiện cho em được cố gắng dù em chưa làm được tốt và hoàn hảo thầy ạ. Đã đi làm được một năm, nhưng em không khi nào ngừng biết ơn mọi người trong công ty về điều này ạ.
Dù cũng rất cố gắng để học và trau dồi mỗi ngày, em vẫn không thể nào hòa nhập với cuộc nói chuyện với mọi người trong công ty được, mọi người nói chuyện với nhau theo kiểu đùa, mọi người bàn luận với nhau về một bộ phim nào đó, một sự kiện nào đó, em chỉ hiểu được lõm bõm.
Cứ như vậy, dần dần em mất hết tự tin, càng ngày em càng thu mình lại, em không dám nói chuyện sâu với mọi người vì khi nói chuyện lâu một chút là em không bắt được hết ý mọi người nói gì, rồi em phải hỏi lại, rồi mọi người có khi nói lại được, có khi nói lại mà em vẫn không hiểu, huhu.
Giờ em thấy rất buồn, em gồng mình lên để cố gắng giao tiếp với mọi người dù em rất sợ. Em muốn bỏ công ty, rồi đi làm cho người châu Á hoặc người Việt để em khỏi lạc lõng, nhưng em cũng không muốn mình bỏ cuộc, càng không muốn bỏ một công ty mà ở đó môi trường quá tử tế và giúp đỡ mình rất nhiều.
Em mong thầy cho em xin lời khuyên ạ, em đã xem video của thầy về việc loại bỏ sự tự ty, lo âu, nhưng em vẫn luôn cảm thấy thật tệ hại khi em đang làm gánh nặng cho mọi người.