NGƯỜI GỬI: Nguyện Vọng
Em chào Thầy và tất cả mọi người ạ. Em năm nay 22 tuổi, em đang theo học ngành Design vì yêu thích và đam mê nghê thuật. Nhưng việc học của em cũng có phần hơi chênh vênh vì em thường rất kém trong việc đưa ra quyết định, nên nó cứ thay đổi và vô chừng, trước đó em đã thay đổi ngành và đổi 2 trường học, đến bây giờ mới tạm ổn vì em đang học ngành thiết kế ở trung tâm.
Em rất muốn mình định vị được Giá trị và Thương hiệu, cũng như phát triển về sự nghiệp của mình sau này. Nhưng em có 1 vấn đề, em là người Phật tử nên em có tiếp nhận giáo lý nhà Phật, và có những ý nguyện riêng của cá nhân nên em không có ý định lập gia đình mà chỉ mong mình làm việc đủ để lo cho gia đình và cống hiến điều gì đó có giá trị cho mọi người.
Em có đọc 1 quyển sách, thì tác giả trong quyển đó là người đã từng trải qua sự vinh quang của thành công, danh vọng và cũng có nhiều câu chuyện dẫn chứng từ những người thành công, có địa vị khác trong xã hội cũng đã đứng ở đỉnh vinh quang của cuộc đời nhưng hầu hết họ đều chia sẻ rằng khi có nhiều tiền rồi họ lại thấy trống rỗng, mất mác đi rất nhiều thứ vì đã quá chìm đắm vào công việc chỉ lo KIẾM TIỀN thôi.
Vì vậy tác giả có khuyên rằng nên lựa chọn một lối sống cân bằng mọi khía cạnh ngay từ đầu và công việc chỉ nên là 1 phần của cuộc sống, đừng quá coi trọng tiền bạc, công việc à đánh mất nhiều giá trị khác như sứ khỏe, gia đình rồi sau này kiếm lại không được . Trong khi nhiều quyển sách khác lại cho rằng trước 30 tuổi thì nên dồn sức làm việc, xây dựng sự nghiệp trước đã, tạo dựng điều này điều kia còn những khía cạnh khác thì lo sau, nhưng em thấy cuộc đời ngắn ngủi và vô thường quá, nó lại càng vô thường hơn khi chính trị trên thế giới bất ổn như ngày nay chẳng biết ngày mai mình ra sao nữa .
Em thấy mình rất mông lung và mơ hồ không biết hiện tại mình nên đi con đường nào là tốt nhất cho mình. Mỗi tác giả lại có quan điểm khác nhau, em biết bản thân mình cũng phải như vậy, Em cũng rất muốn công việc mà mình lựa chọn sẽ là thứ khiến mình hạnh phúc mỗi ngày, xem nó là 1 phần của cuộc sống chứ không phải là thứ mình rất đam mê ban đầu nhưng lại chẳng dám nghĩ đến nó mỗi khi mở mắt dậy.
Ở độ tuổi này thực sự em không định hướng rõ là mình phải đi theo con đường nào trước mắt nữa ạ. Mong Thầy và mọi người cho em xin chút lời khuyên.
Cảm ơn Thầy và tất cả mọi người đã lắng nghe ạ!