NGƯỜI GỬI: SINH VIÊN BK GIẤU TÊN
Chào chú và cả nhà.
Con hiện đang là sinh viên. Con hay đọc tâm sự buồn vui nhưng không ngờ có một ngày mình lại là người viết nó.
Con vừa kết thúc năm hai. Một năm đối với con đầy mệt mỏi. Con bị trĩ hơn một năm rồi, uống nhiều thuốc nhưng bệnh không khỏi được, tuy không nặng thêm nhưng vẫn không khá hơn là bao.
Con đang đối mặt với căn bệnh đau dạ dày kinh niên. Đợt vừa rồi thì ruột thừa nó đau, đành mổ. Tiền mổ và tiền nằm viện đã tiêu tốn hết học phí cả một năm đại học của gia đình con. "Tại sao là tôi?" Một câu hỏi cứ mãi vang lên trong đầu con. Từ nhỏ con đã bị nhiều bệnh tật, thể chất ốm yếu. Khi con than thở với mọi người, con chỉ nhận được: “Mày bị ung thư đi rồi biết, bấy nhiêu đã là gì?”. Đôi lúc con chỉ thèm một lời động viên, một lời khuyên nào đó.
Bệnh tật như là bản án chung thân của đời con vậy. Nó cứ dai dẳng khôn nguôi. Bà nội con kể, khi còn nhỏ, con cứ đau vặt suốt, ba mẹ cứ chạy đi chạy về. Suốt những năm cấp hai và cấp ba, con ốm nặng liên tục. Có một lần bị một trận hơn một tháng, con cứ ngỡ là không qua khỏi.
Lên đại học, vào năm nhất, mọi thứ đều ổn, con học tập tốt và được loại A. Con vui lắm. Con cứ ngỡ đến lúc mình có thể báo hiếu cho ba mẹ. Thế nhưng, vào năm hai, con lại vật vã, như con đã đề cập ở đầu bài. Con suýt rớt hai môn trong học kì đó. Cứ sau mỗi lần đau ốm con tự hỏi “Tại sao lại là tôi? Tại sao bệnh tật cứ tìm đến tôi? Tại sao tôi đã cố gắng thể thao, không rượu bia, thuốc lá mà bệnh tật cứ tìm đến vậy?”. Con vô cùng stress. Con nghĩ lại quãng đời 20 năm qua của mình chỉ sống nhờ thuốc mà thôi.
Con có ước mơ khởi nghiệp chú ạ. Ba mẹ con chân lấm tay bùn đã khổ cả đời vì các con. Con thích kinh tế lắm. Con học IT nhưng lại rất thích môn kinh tế chính trị, kinh tế đại cương, thích đọc thời báo kinh tế sài gòn, mấy cuốn cơ bản của warren buffet. Nhưng bây giờ con lại chạnh lòng và nghĩ “Không thể nào thành công khi mà cứ đau ốm như thế này mãi được.”. Con lại đi vào vòng suy nghĩ không lối ra.
Con lên mạng tìm kiếm. Cũng có người như con. Con đọc được một bài tâm sự trên vnExpress. Đọc nhiều comment, và rồi con cũng chẳng biết mình nên làm gì nữa. Ngày hôm qua, khi con gần gũi bạn gái thì lại phát hiện ra mình bị… trong khi những lần trước đó vẫn bình thường. Nói đến đây thì chắc chú và mọi người cũng biết con bị gì rồi.
Qua đây con muốn gửi gắm đến mọi người rằng sức khỏe mới là vốn quý giá nhất của con người. Chúc chú và mọi người một ngày tốt lành.