NGƯỜI GỬI: LET IT BE
Em muốn kể về người phụ nữ đã ảnh hưởng mạnh mẽ đến những đứa con của mình
Mẹ em được sinh ra trong gia đình nghèo có 8 anh chị em, mẹ em kể là do nhà nghèo nên mấy chú dì chỉ được học hết cấp 1 để chống mù chữ, sau đó theo ông ngoại lên núi làm rẫy. Vì em không được chứng kiến nên theo lời mẹ kể, tuổi thơ mẹ bị ông bà ngoại nuôi dạy gắt gao, trọng nam khinh nữ, các chú dì thì bắt nạt mẹ. Dù vậy mẹ nói mẹ vẫn ngoan, nghe lời các chú dì và ông bà ngoại không trách hận.
Mẹ kết hôn năm 18 tuổi, có hai con gái, sau đó chồng ngoại tình li dị. Mẹ đơn thân rời bỏ quê hương chỉ dắt theo hai chị, lên thành phố tự đi học nghề rồi mượn tiền tứ phương làm chủ một cửa hàng nhỏ. Mẹ nói mẹ không nhờ vả được gì từ dòng họ ruột lẫn hàng xóm nên mẹ phải tự lực nuôi hai chị bằng hai bàn tay trắng, khi li hôn cũng không nhận được gì.
Sau 5 năm của cuộc hôn nhân thất bại thì mẹ em đã tiến tới một mối quan hệ với một người đàn ông, đó là bố của em. Khi phát hiện đã mang thai em trong tình trạng sức khoẻ yếu, bác sĩ đã đề nghị mẹ không nên phá thai, mẹ đã yêu cầu ông ấy tiền chu cấp nuôi dưỡng nếu không muốn kết hôn, nhưng ông ấy phẫn nộ nói mẹ làm tiền ông, nếu muốn tiếp tục quen nhau thì phải phá thai. Mẹ thuyết phục ông ta không thành công, ông ta bỏ đi biền biệt không liên hệ với mẹ nữa, mẹ đành phải vừa phải mang thai, lo cho hai chị mới 10 11 tuổi ăn học, vừa đi làm, rồi tự đi bệnh viện sinh con một mình. Sau khi em được sinh ra, mẹ chỉ có thể ở nhà được 2 năm, rồi lại đẩy em cho hai chị gái chăm để mẹ tiếp tục bươn chải. Lúc này hai chị của em mới cấp 2, vừa đi học, vừa làm việc nhà còn phải chăm em.
Rồi mẹ lại đi làm, lại quen một người đàn ông, bước chân vào một mối quan hệ mới trong khi hoàn cảnh của mẹ đang như mớ bòng bong. Khi em được 3 tuổi, mẹ mang thai đứa em gái út. Lúc này mẹ đã đi coi bói, thầy bói bảo nếu sinh ra đứa này ra thì mẹ sẽ giàu. Mẹ đã thuyết phục người đàn ông này cưới mẹ, sinh đứa con ra và ông ấy đồng ý. Mọi chuyện dần trở nên tốt đẹp cho tới khi, người đàn ông này thay lòng phút cuối, lấy người khác. Năm 35 tuổi, mẹ đã thành người mẹ đơn thân có 4 người con gái chật vật nuôi con giữa đất Sài Gòn.
Đây là câu chuyện đời mà mẹ luôn đem kể cho 4 đứa con gái của mẹ nghe từ nhỏ đến lớn, mẹ có sai cũng phải là do khổ, phải biết thông cảm, có hiếu. Những câu chuyện bi thảm này giúp mẹ có được sự hiểu chuyện của những đứa con, ít nhất là trước mặt mẹ, trước năm 18 tuổi không ai dám tạo ra buồn phiền cho mẹ. Nhưng 4 đứa con dưới sự nuôi nấng của mẹ lại âm thầm ghét bỏ lẫn nhau, em đã từng nhiều lần chứng kiến khi mẹ không ở nhà, hai chị đã đánh nhau, thậm chí chửi rủa muốn người kia ch**t. Bản thân em và đứa em gái út cũng vậy, em đã từng hận đứa em út tới mức chỉ muốn g**t nó rồi ngồi tù, nhưng rồi em nghĩ tới tương lai tự do nên em nhẫn nhịn.
Sau khi nghe một số bài tsbv của những gia đình không hạnh phúc, em mới hiểu do mẹ không thể nuôi dạy con chu toàn trong điều kiện thiếu thốn, chỉ biết cố gắng cho con cái đủ ăn đủ mặc, hi sinh tuổi trẻ để kiếm tiền. Khi quá mệt mỏi, về tới nhà, mẹ luôn than thở trách con cái vô dụng, xấu xí, làm khổ đời mẹ chứ không được tích sự gì. Dù cho các chị em luôn cố giúp mẹ bớt bận tâm việc trong nhà, việc học. Nhưng cuộc sống vất vả biến mẹ thành người mẹ thực dụng, chỉ biết tự nhai đi nuốt lại những nỗi khổ của bản thân, sau đó lại kể khổ với con cái để nhận lấy sự đồng cảm, thậm chí trong lúc quá khích còn đổ lỗi chính sự tồn tại của đứa A, B, C, D làm mẹ khốn khổ. Sau đó mẹ ngủ một giấc, tỉnh dậy lại cười như không có gì xảy ra. 4 chị em sống dưới sự nuôi nấng của mẹ, học hành chỉ ở mức khá, chỉ được mỗi cái cam chịu. Khi các chị đủ tuổi đi làm, mẹ không thể lao động tiếp thì mẹ ép các chị phải đi làm đem